Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 123: Nửa Đêm Sát Thủ Đến
Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:55:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh Chấn Lan rời khỏi nhà Tôn lão Tứ, vốn định trở về nhà.
Nàng nghĩ , chuyện Đường Tiểu Mỹ sảy thai thể giấu . Người khác , nhưng Ngô Khoái Thối nhất định sẽ lan truyền ngoài.
Hơn nữa còn Lý Bà Tử, Tần Niệm, Diệp Mai Tử và Diêu Hoa, những đều hợp với nàng , bộ đều hạng lành gì.
Từng một, chuyện gì cũng hận thể moi móc chuyện, nay Tiểu Mỹ nhà nàng gặp chuyện, lưng chắc chắn sẽ buôn chuyện, hận thể để cho Đại Oa thôn và Đại Hà thôn đều .
Không , nghĩ cách giải quyết chuyện , nếu về nhà nàng cũng thể yên.
Cảnh Chấn Lan nghĩ đến Tôn Đại Lôi, là cháu ruột của Tôn lão Tứ, Thúy Chi là cháu dâu.
Đến cầu xin hai họ, nhờ họ khuyên nhủ vợ Tôn lão Tứ, chuyện lẽ sẽ chuyển biến.
Đường Tiểu Mỹ từng sảy thai, giá còn như nữa.
Bức tường sân nhà Tôn Đại Lôi xiêu vẹo, căn bản tác dụng che chắn. Sau khi sân, thấy cửa nhà khóa, Tôn Đại Lôi và Thúy Chi đều ở nhà.
Cảnh Chấn Lan lẩm bẩm: “Hai vợ chồng nhỉ?”
Hỏi hàng xóm thì họ Tôn Đại Lôi lên núi đào rau, nhặt nấm, từ sáng sớm, cùng đàn ông hàng xóm.
Hiện tại Tôn Đại Lôi chăm chỉ, đào đầy giỏ thì về.
Thúy Chi dẫn theo hai đứa trẻ thể xa, lẽ là đồng ruộng gần đây, cũng tiện tìm đào chút rau dại.
Nhìn khắp Đại Oa thôn, còn ai thể giúp nàng nữa. Không còn cách nào khác, Cảnh Chấn Lan đành về nhà .
Đường Tiểu Mỹ Cảnh Chấn Lan kể xong, tức giận đến bật : “Mẫu , ngày mai sẽ tìm Tôn Đại Ba. Hắn đối với như , tin thể quên .”
Nàng khẽ cúi đầu, im lặng một lúc lâu, dường như hồi tưởng cảnh tượng khi ở bên Tôn Đại Ba, đó :
“Tôn Đại Ba sẽ phụ .”
Cảnh Chấn Lan Đường Tiểu Mỹ thở dài: “Dù cũng sảy thai , tìm Tôn Đại Ba cũng cần quá vội vàng.
Nếu để Diệp Mai Tử , nàng sẽ mừng rỡ phát điên, nhất định sẽ gửi thư để Cảnh Phong về, cho việc nối hôn sự với Tần Niệm.
Hiện tại tuy con về nhà, nhưng Tần Niệm hẳn là vẫn dám nhắm Cảnh Phong, nàng cũng sợ chuyện giữa con và Cảnh Phong dứt.
Tần Niệm tài cán như , nhiều đất đai như thế, gì cũng thể để Diệp Mai Tử chiếm lợi lộc.”
Đường Tiểu Mỹ thở dài: “Cảnh Phong coi trọng con, dù trì hoãn một thời gian, cuối cùng và Tần Niệm vẫn sẽ thành. Ta đây, chính là cái mệnh đó.”
Cảnh Chấn Lan hận giọng : “Điều đó chắc , qua Tết , Tần Niệm mười bảy tuổi nhỉ, ngày mai đính hôn .”
Đường Tiểu Mỹ : “Cha Tần Niệm cũng thật là vô dụng, Tần Niệm nhiều tiền như , dẫn theo bốn đứa con trai đòi, cho thì cứ loạn ở nhà Tần Niệm là . Họ cứ ở nhà ăn cám nuốt rau, thật là vô tích sự.”
Cảnh Chấn Lan lạnh một tiếng: “Tần Vinh Thăng và Lý Đại Hoa là loại đèn cạn dầu ư? Huống hồ còn Tần Bà Tử nữa.
Ta , họ một là đ.á.n.h một . Tần Vinh Thăng và Tần Bà Tử đều Tần Niệm dùng xẻng gỗ sồi đ.á.n.h tai.
Nghe , tai họ ù ù suốt mấy ngày. Mấy ngày gặp Tần Bà Tử, bà còn tai còn thính nữa.”
Hai con , dù còn hy vọng gả cho Cảnh Phong, cũng Cảnh Phong sống yên , càng sợ Tần Niệm và Cảnh Phong thành đôi.
Nếu , nhà Cảnh Chấn Hải coi như một trăm mẫu ruộng đất, đó là một chuyện hề nhỏ.
Các thích đều nghèo khổ mới , Cảnh Chấn Hải đột nhiên giàu , mà Đường Tiểu Mỹ thể gả , chẳng khác nào một nhát d.a.o đ.â.m tim Cảnh Chấn Lan.
Lòng đố kỵ khiến mắt nàng đỏ ngầu, tim đen .
Màn đêm theo lời hẹn mà đến, bóng tối một nữa bao trùm đại địa.
Tần Niệm trong bóng tối, vẫn ngủ. Tối qua đến, ngoài cửa sổ nhà nàng lắng một hồi, hẳn là đang thăm dò.
Liệu tối nay họ đến nữa ?
Vừa qua giờ Tý, Tần Niệm thấy tiếng bước chân, là hai , thẳng về phía nhà nàng.
Nếu tối qua là thăm dò, tối nay chắc chắn họ tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-123-nua-dem-sat-thu-den.html.]
Tần Niệm dùng sức đẩy Lý Bà Tử tỉnh dậy, thấp giọng : “Ngoại bà, bên ngoài đến, mau dậy .”
Lý Bà Tử sợ hãi giật bật dậy: “Ai đến ?”
Bà trải qua một , rằng đến nửa đêm, thể lấy mạng bà và tiểu Niệm.
“Ta cũng . cần sợ hãi, ngoài xem . Nhớ kỹ, sư phụ dạy công phu, sẽ bắt, cũng tổn hại.
Người cứ ở trong nhà, ngàn vạn nhớ kỹ, đừng ngoài giúp .
Người ngoài, sẽ kiềm chế ngay lập tức.”
Lý Bà Tử là hiểu chuyện, bà vội vàng gật đầu đồng ý:
“Con yên tâm, ngoại bà sẽ ở trong nhà, ngoài.”
Hai chuyện nhỏ giọng, nhanh chóng mặc y phục .
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy câu đó, bên ngoài đến gần căn nhà, một cước đạp văng cửa sổ, giương đại đao nhắm thẳng giường mà c.h.é.m xuống.
Rõ ràng, họ lấy mạng Tần Niệm và Lý Bà Tử.
Tần Niệm mắt nhanh tay lẹ, một tay túm lấy vạt áo Lý Bà Tử, nhấc bà lên nhảy xuống đất.
Nàng còn kịp mang giày, Lý Bà Tử cũng kịp mang.
Sát thủ áo đen đuổi theo, hai thanh đại đao c.h.é.m tới từ hai bên, nhằm đầu Tần Niệm và Lý Bà Tử.
Chỉ cần một nhát c.h.é.m trúng, c.h.ế.t cũng trọng thương.
Tần Niệm dùng hai tay xách Lý Bà Tử, chân thi triển những bước kỳ lạ, xuyên qua né tránh giữa hai thanh đại đao lóe lên hàn quang, khiến chúng thể c.h.é.m trúng.
Lý Bà Tử sợ hãi tột độ, nhưng sợ ảnh hưởng đến Tần Niệm nên bà c.ắ.n chặt miệng, sợ phát bất kỳ tiếng động nào.
Tìm một trống, Tần Niệm kẹp Lý Bà Tử nách, tay vẫy một cái, Thiên Uyên Kiếm, bảo vật chí tôn của Sư môn nàng đặt trong Không Gian, lập tức xuất hiện.
Hàm răng nàng c.ắ.n chặt vỏ kiếm, nhanh chóng rút kiếm . Những trong phòng lập tức cảm thấy một luồng lạnh lẽo u ám. Tần Niệm đơn thủ cầm kiếm, xông lên.
Hàn quang lóe lên, một cánh tay của tên sát thủ đứt lìa ngay cổ tay.
Tên sát thủ rên lên một tiếng nghẹn , dùng tay nắm chặt chỗ cổ tay đứt lìa. Qua đó thể thấy, là một huấn luyện bài bản.
Tên sát thủ còn phản ứng cũng nhanh, thấy vội vàng túm lấy y phục lưng đồng bọn thương, nhấc đó lên, nhanh chóng lui ngoài cửa sổ.
Thân hình nhảy vọt lên mái nhà, chớp mắt biến mất trong màn đêm.
Tần Niệm cũng đuổi theo, nàng đặt Lý Bà Tử xuống, đốt đèn tủ sập, mang giày .
Lý Bà Tử cũng mang giày. Nhìn bãi m.á.u đầy sàn nhà và bàn tay đứt lìa , bà hít một khí lạnh:
“Tiểu Niệm, chúng là dân làng chất phác lương thiện, cũng đắc tội với ai, tại cầm đại đao đến g.i.ế.c chúng ?”
Tần Niệm an ủi Lý Bà Tử: “Ngoại bà, đừng sợ. Mạng của chúng , cũng ai lấy là lấy .”
Nàng lấy xẻng gỗ sồi, mang bàn tay đứt lìa ngoài. Ban đầu nàng định vứt , nhưng nghĩ sợ hãi khác, hoặc liên lụy khác. Trong màn đêm, Tần Niệm đào một cái hố ngoài sân nhà, chôn bàn tay đó.
Tần Niệm trở nhà, Lý Bà Tử mang hai chậu nước, dọn dẹp sạch sẽ vết m.á.u sàn và trong phòng.
Tần Niệm nhặt thanh đại đao lên, ném Không Gian.
Lý Bà Tử lập tức ngây , Tần Niệm giấu đại đao ở nơi nào.
Tần Niệm cũng giải thích, kéo Lý Bà Tử xuống mép giường sập: “Ngoại bà, hai tên sát thủ , rõ ràng là đến để g.i.ế.c .
Chúng thể ở đây nữa, nếu tiếp tục ở, tối mai hoặc tối mốt sát thủ sẽ đến.
Một khi tiếng đ.á.n.h kinh động hàng xóm, nhà họ Cảnh ngoài sẽ liên lụy.
Chúng dọn lên núi ở một thời gian, thấy thế nào?”
Lý Bà Tử gật đầu: “Chỉ cần hai bà cháu chúng ở cùng , ở cũng là nhà.”