Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 12: Kẻ Ghen Tị
Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:35:21
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , Tần Niệm dậy sớm bữa sáng, khi hầu hạ ngoại ăn xong, nàng cởi miếng vải băng bó chân ngoại, thoa dầu lửng, cẩn thận băng bó .
Thay t.h.u.ố.c cho vết bỏng là đau nhất, đau như lột da sống.
May mắn là Lý Bà Tử uống nhiều Linh Tuyền Thủy thuộc về thế giới , cơn đau giảm nhiều, chỗ bỏng cũng tiêu sưng.
Lý Bà Tử khá vui vẻ, Tần Niệm đang thoa t.h.u.ố.c cho : “Ta là bụng, trời già cũng thương , để thương mà đau. Đợi gặp con súc sinh Lý Đại Hoa , kể chuyện cho ả , đảm bảo ả tức đến bảy ngày dậy nổi khỏi giường.”
“Còn cả Tần Bà Tử nữa, con âm binh già đó độc ác lắm.”
Tần Niệm , tiếp lời. Trong lòng thầm tính toán, theo đà , nửa tháng là vết thương thể lành gần như .
Mảnh vải trắng băng bó chân , giặt sạch, luộc qua nước sôi một , phơi ngoài nắng.
Cuộc sống nghèo khó, đồ vật tận dụng tối đa.
Vết thương ở chân Cảnh Chấn Hải cũng thuốc, Tần Niệm giúp họ , miếng vải trắng cũng giặt sạch, luộc qua nước sôi, phơi ngoài nắng, để dành dùng .
Vết thương ở chân thúc Hải cũng lành nhanh. Bởi vì trong lu nước nhà , cũng Linh Tuyền Thủy mà Tần Niệm lén bỏ , chỉ là bọn họ mà thôi.
Xong xuôi việc, Tần Niệm bước qua tường thấp sang nhà bên cạnh, thấy Diệp Mai Tử đang bận rộn bên bếp.
Tần Niệm : “Thím Cảnh,” nàng lên núi đào rau dại, nhờ Diệp Mai Tử giúp trông nom ngoại.
Diệp Mai Tử đáp: “Có ở đây , ngươi yên tâm lên núi đào rau .”
“Tiểu Niệm, đợi một lát.”
Cảnh Phong gọi nàng : “Hai ba ngày lên núi , cùng một đoạn.”
Cảnh Phong hành động nhanh nhẹn, vác cung lưng, mang theo túi tên, lấy bình nước rót nước .
Hôm qua Tần Niệm đến tặng gạo, Đường Tiểu Mỹ thấy nàng và nhà mợ thiết, trong lòng vui.
nàng những món đồ Tần Niệm tặng cho kinh ngạc, trong năm đói kém , thể tặng mấy cân gạo, còn cả hồng đường, thứ quý giá bao.
Nàng nén sự khó chịu trong lòng, gì. tối qua, Đường Tiểu Mỹ giường trằn trọc ngủ .
Nàng cứ suy nghĩ mãi, rốt cuộc nha đầu quan hệ gì với nhà mợ? Nếu chỉ đơn thuần là láng giềng, tặng thứ quý giá đến ?
Hay là nàng thích biểu ca Cảnh Phong? Nghĩ đến đây, lòng Đường Tiểu Mỹ hoảng loạn vô cùng, bởi vì nàng luôn thích Cảnh Phong.
Nàng cảm nhận , cha hình như cũng ý, cho hai nhà càng thêm .
Chỉ là mấy năm nay cuộc sống khó khăn, bằng nhà mợ sớm đến dạm hỏi .
Hôm nay nha đầu đáng ghét đến, biểu ca còn cùng nàng lên núi, lòng Đường Tiểu Mỹ càng thêm hoảng loạn, càng cảm thấy khó chịu.
Nàng bên cạnh Cảnh Phong, cố ý lớn tiếng: “Lên núi mệt c.h.ế.t, thời tiết nóng bức, túi da đựng nước nhỏ như , liệu đủ uống ?”
Nàng thấy Tần Niệm mang túi nước, sợ nàng và Cảnh Phong dùng chung một túi để uống.
Có khác biệt giữa nam nữ, dùng lời nhắc nhở tiểu nha đầu một chút, đừng lễ nghi mà uống nước trong túi da của biểu ca nàng .
Nếu tự mang, khát thì ráng mà nhịn .
Tần Niệm nào thể hiểu, nhưng nàng lười so đo với cô gái xa lạ , chỉ giả vờ .
Cảnh Phong liếc Đường Tiểu Mỹ một cái:
“Túi nước còn lớn ? Hai hôm và Tiểu Niệm lên núi săn lợn rừng, hai chúng đều uống hết một túi nước.”
Cái gì? Hai họ thường xuyên cùng lên núi ? Lại còn uống chung nước trong một túi?
Đường Tiểu Mỹ tức đến mức suýt nhảy dựng lên, nàng đỏ mặt, dùng ánh mắt đầy địch ý Tần Niệm, thật xông tới tát cho nàng một bạt tai.
Đồ hổ, dám câu dẫn biểu ca của nàng .
Mẹ của Đường Tiểu Mỹ là cô của Cảnh Phong, bà lời Cảnh Phong cũng ngẩn .
Chẳng lẽ đại ca nhà để ý tới cô gái nhỏ ở nhà bên cạnh ? Bà đầu, nghiêm túc Tần Niệm vài .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-12-ke-ghen-ti.html.]
Cô gái gầy gò yếu ớt như lá trúc mảnh, giống mệnh lâu dài.
Nếu đại ca nhà mà trúng nàng, quả thật là quá kém tầm .
Sự thiện trong lời của Đường Tiểu Mỹ, Diệp Mai Tử cũng cảm nhận . Bà vội vàng thúc giục Cảnh Phong: “Lẹ cái chân lên, múc nước gì mà lâu như .”
Rồi sang cô của Cảnh Phong: “Em gái, và Tiểu Mỹ nhà nghỉ ngơi , sang nhà bên cạnh xem Lý Đại Nương.
Cảnh Phong, nhanh tay lên, Tiểu Niệm đang đợi đấy.”
Cảnh Phong đeo túi nước lên lưng, vô tư : “Rồi , ngay đây.”
Nói xong, liền cùng Tần Niệm rời .
Cảnh Phong nhớ tới cái giỏ trống của nàng hôm qua, nghiêng đầu cô gái nhỏ bên cạnh hỏi:
“Tiểu Niệm, hôm qua đào cây rau dại nào ? Sao vận may kém ? Hôm nay dẫn đào đầy một giỏ.”
Tần Niệm mím môi: “Hôm qua tâm trí đặt việc đào rau dại. Cảnh Phong, núi suối nguồn ?”
Cảnh Phong hiểu lầm, cho rằng Tần Niệm để bụng lời Đường Tiểu Mỹ .
Hắn vội vàng giải thích: “Tiểu Niệm, biểu năng lung tung, nghĩ gì nấy, ngàn vạn đừng để trong lòng.
Khát thì cứ uống nước trong túi da , tìm suối nguồn chi.”
Tần Niệm nghiêm nghị : “Lời của biểu , căn bản để ý, thể so đo với kẻ lòng hẹp hòi. Ta hỏi một cách nghiêm túc đấy.”
Cảnh Phong đáp: “Ba năm , lúc đại hạn, lên núi cần mang túi nước, quả thật uống nước suối nguồn.
mấy năm đại hạn , suối nguồn đều khô cạn hết , ngày nào lên núi cũng từng thấy suối nguồn.”
Tần Niệm tiếp lời: “Hôm qua lên núi, chính là xem thử thể tìm thấy suối nguồn .
Nếu tìm thấy, một khi giếng làng khô cạn, trong thôn thể giữ mạng sống, bằng chỉ đành bỏ xứ tha hương, lánh nạn mà thôi.”
Cảnh Phong , chút chấn động.
Thời buổi , mỗi đều chỉ lo cho bản , thể nghĩ đến việc sẽ sống thế nào khi giếng cạn, e rằng chỉ cô gái nhỏ .
Hắn cảm động trong lòng, Tần Niệm : “Ta cha , hai cái giếng của thôn chúng , khi đào mời hiểu đến xem.
Cả hai cái giếng đều đào đường nước ngầm, thông thường sẽ khô cạn.
Giữa lúc đại hạn , trong thôn đều nóng nảy, sợ nước, nên liều mạng gánh về nhà.
nghĩ, nếu giếng nước thật sự khô cạn, gánh thêm vài gánh nước cũng chỉ sống thêm vài ngày mà thôi.”
Cảnh Phong thở dài: “Lại vài nhà, suy nghĩ linh hoạt, ruộng trồng ngũ cốc thì trồng rau trong sân.
Ngày nào cũng gánh nước tưới rau, cũng thể họ việc riêng tư, chẳng qua là trồng vài lá rau xanh để sống sót.
Thôn chúng ba mặt giáp núi, sân nhà mỗi lớn, trồng mấy cây rau.
chính vì , dẫn đến việc xếp hàng gánh nước. Càng xếp hàng, lòng càng hoảng sợ, tạo thành một vòng tuần ác tính.”
Tần Niệm giếng nước đào đường nước ngầm, sẽ khô cạn, tâm trạng nàng lên.
Nàng : “Cảnh Phong, hôm qua ở trong núi, thấy tiếng nước chảy.
Đang chuẩn theo tiếng động mà tìm kiếm, thì gọi núi.”
“Muội thấy tiếng nước suối? Không thể nào.”
Cảnh Phong giữ ý kiến phủ định: “Ngày nào cũng lên núi, từng thấy, suối nguồn quả thật khô cạn hết .”
Tần Niệm kiên định: “Hôm nay vẫn định tìm thử, xem thật là suối nguồn khô cạn .”
Cảnh Phong đồng tình, nhưng chọn cách cùng, gật đầu : “Được, hai chúng cùng .”
Đến chân núi, dọc theo con đường nhỏ quanh co, hai bắt đầu trong núi.