Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 116: Đường Tiểu Mỹ Bị Đánh
Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:54:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Niệm gật đầu: “ , cho bất kỳ ai, bao gồm cả sư phụ và Tô Bích, ít nhất là tạm thời thể . Không cố tình giấu họ, mà là cần thiết những chuyện .”
“Yên tâm , ngoại bà c.h.ế.t cũng hé răng nửa lời. Càng là bản lĩnh kỳ lạ, càng thể khoe khoang. Nếu nhiều , nhiều ganh ghét, chừng sẽ rước họa .”
Lý Bà Tử lải nhải một hồi lâu. Trong suy đoán của bà, bà luôn nghĩ Tần Niệm theo Chu đại phu ở thôn cũ học một loại kỳ môn dị thuật nào đó. bà tin Tiểu Niệm, rằng dù nàng học gì, cũng sẽ chuyện .
Cho nên Tần Niệm cho bà , bà liền cảm thấy thể , bà cũng hỏi.
Hai bà cháu gói mấy chục cái sủi cảo, luộc xong bày hai đĩa, đặt lên chiếc bàn nhỏ giường đất.
Lý Bà Tử khoanh chân giường, Tần Niệm ở mép giường.
Bắt đầu ăn.
Tháng Năm, thời tiết ấm áp, cửa sổ chống bằng một thanh gỗ. Từ cửa sổ đang mở, một cái đầu thò .
Là Đường Tiểu Mỹ.
Đường Tiểu Mỹ vẻ gầy một chút, mặt vàng. Trên búi tóc, nàng cài hai bông hoa tân di màu hồng.
Tần Niệm chợt nhớ , dạo hình như nàng thường thấy Đường Tiểu Mỹ. Ngay cả khi thỉnh thoảng thấy, Đường Tiểu Mỹ cũng yên tĩnh, một ngẩn ngơ một góc.
Thấy là Đường Tiểu Mỹ, Lý Bà Tử đầy vẻ ghét bỏ: “Thấy ngươi là ăn vô. Ngươi chuyện thì , thì cút nhanh , đừng ở đây chướng mắt. Hoa tân di đẽ như , cài đầu ngươi mà chướng tai gai mắt thế.”
Đường Tiểu Mỹ đáp lời Lý Bà Tử, nàng đưa tay sờ sờ hai bông hoa tân di tóc:
“Các ăn sủi cảo, mà thơm đến thế? Đã cho bao nhiêu thịt ?”
Nói xong, nàng còn hít hít mũi.
Đột nhiên, Đường Tiểu Mỹ nôn khan, nôn to, cái đầu rời khỏi cửa sổ, xổm cửa sổ nôn mửa.
Lý Bà Tử nuốt những lời định mắng xuống, bò đến bệ cửa sổ, xuống qua cửa sổ.
“Đường Tiểu Mỹ, ngươi ? Sao nôn khan? Ai nha, thấy giống—”
Giống cái gì, bà .
Trong lòng bà một suy đoán, nhưng Đường Tiểu Mỹ là cô gái chồng, lời như thể tùy tiện thốt .
Diệp Mai Tử và Diêu Hoa đang cửa sổ tắm nắng, chuyện. Thấy bộ dạng của Đường Tiểu Mỹ, hai vội vàng chạy tới.
Diệp Mai Tử vẻ mặt cảnh giác: “Đường Tiểu Mỹ, ngươi ? Yên lành vô cớ, nôn khan cái gì?”
Đường Tiểu Mỹ mãi mới ngừng nôn, xổm đó dám hé răng.
Diệp Mai Tử giận dữ mắng: “Nói mau, ngươi ?”
“Có lẽ, lẽ mùi sủi cảo nhà Tần Niệm xông .”
Đường Tiểu Mỹ tìm cớ. Nói xong, chính nàng cũng thấy đáng tin, ôm đầu gối nức nở.
Diệp Mai Tử giận dữ vô cùng: “Ngươi m.a.n.g t.h.a.i ? Đừng dối, và đại cữu mẫu ngươi cùng Lý đại nương đều là những từng trải, ngươi gạt . Tiểu Niệm là đại phu, để Tiểu Niệm bắt mạch cho ngươi, xem tin rõ ngươi.”
Tần Niệm bắt mạch, nhưng thời điểm quan trọng , nàng cũng thể , chỉ thể im lặng.
Trong lòng Đường Tiểu Mỹ cũng mơ hồ cảm thấy lẽ là mang thai. Nàng thèm ăn c.h.ế.t , nhưng hễ ngửi thấy mùi thịt thấy buồn nôn.
Diệp Mai Tử đẩy Đường Tiểu Mỹ một cái: “Rốt cuộc là chuyện gì, mau!”
Đường Tiểu Mỹ quả thật mang thai.
Sau khi nhà Diêu Hoa chuyển về, Diệp Mai Tử và Diêu Hoa chuyện, Cảnh Trấn Giang, Cảnh Chấn Hải cùng Cảnh Thiên, Cảnh Địa đều biên chế đội tuần tra.
Mỗi ngày tuần tra trở về, ăn cơm . Có hỏi, đáp, nhà cửa trở nên náo nhiệt.
sự náo nhiệt , chẳng liên quan gì đến Đường Tiểu Mỹ.
Nàng cô đơn, vì cô đơn nên Đường Tiểu Mỹ ở nhà, bắt đầu ngoài dạo.
Hôm đó ở đầu thôn, Đường Tiểu Mỹ gặp Tôn Đại Ba, từng đến xem mắt nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-116-duong-tieu-my-bi-danh.html.]
Tôn Đại Ba cao lớn như cây tân di bên cạnh.
Tôn Đại Ba : “Đây chẳng Đường cô nương ? Sao ở đây, chờ ai ?”
“Không chờ ai cả, ngoài hóng gió một chút.”
Hai cây tân di cao lớn, trò chuyện hồi lâu. Thấy Đường Tiểu Mỹ tâm trạng , Tôn Đại Ba :
“Sau ngươi thấy buồn bực thì cứ tìm chuyện. ăn vụng về, chẳng gì .”
Lúc xem mắt, hai ý với . Lý do thành là vì Cảnh Trấn Lan đòi sính lễ quá nhiều, nhà họ Tôn thể đáp ứng.
Cảnh Trấn Lan một lòng tính kế Cảnh Phong, ngờ Cảnh Phong bỏ , ngay cả Đường Tiểu Mỹ cũng . Chưa kể, nàng còn Diệp Mai Tử ghét bỏ.
Đặt bất cứ nào, cũng sẽ ghét bỏ nàng .
Tôn Đại Ba chê, còn mực quan tâm, Đường Tiểu Mỹ mỉm ngọt ngào:
“Nói chuyện với một lát, tâm trạng hơn nhiều , thích chuyện với . Ngày nào cũng rảnh rỗi, khi nào rảnh thể đến bầu bạn với một lát ?”
“Đương nhiên là thể.”
Sau đó hai tự về nhà, trong lòng đều chút xao xuyến, cảm giác đó thật sự tuyệt vời.
Sau đó, hai liên tục gặp cây tân di ở đầu thôn trong nhiều ngày, trò chuyện.
Vì thôn nhiều , để tránh phát hiện, Tôn Đại Lôi dẫn Đường Tiểu Mỹ đến khu rừng phía núi, cố ý đến những nơi vắng .
Đường Tiểu Mỹ trút hết tủi trong lòng cho Tôn Đại Ba .
Tôn Đại Ba an ủi Đường Tiểu Mỹ, giúp nàng lau nước mắt, còn lén lấy trộm khoai tây từ nhà.
Hai tìm một vách núi khuất gió, đốt một đống lửa vách núi để nướng khoai tây.
Khoai tây chín, Tôn Đại Ba ăn vỏ khoai cháy, nhường khoai tây cho Đường Tiểu Mỹ.
Đường Tiểu Mỹ lúc đó bật , ôm lấy cánh tay Tôn Đại Ba mà .
Hai ôm , khoai tây lăn xuống bên cạnh...
Sau đó, hai hẹn hò mỗi ngày.
Cây tân di ở đầu thôn nở hoa. Mỗi qua, Tôn Đại Ba đều hái hai bông hoa tân di, cài lên tóc Đường Tiểu Mỹ.
Một tháng trôi qua chớp mắt.
Đường Tiểu Mỹ cảm thấy cơ thể chút khác thường, nàng nghi ngờ lẽ mang thai, hai sợ hãi đến mức hồn vía lên mây.
Đường Tiểu Mỹ từ bên ngoài trở về, ngửi thấy mùi thơm bay từ cửa sổ nhà Tần Niệm.
Nàng thèm đến mức chịu nổi, vì đến đây.
Kết quả ngửi thấy mùi sủi cảo liền nôn khan.
Diệp Mai Tử đẩy nàng một cái: “Đường Tiểu Mỹ, rốt cuộc ngươi , mau!”
Đường Tiểu Mỹ từ từ dậy, Diệp Mai Tử, giọng nhỏ nhưng rõ ràng: “Ta thai , m.a.n.g t.h.a.i với Cảnh Phong.”
“Cái gì? Ngươi cái gì?”
Diệp Mai Tử kinh hãi, tiếp đó nổi cơn thịnh nộ: “Đường Tiểu Mỹ, Cảnh Phong rời nhà bao lâu ngươi ? Ngươi chuyện ô uế bên ngoài, còn dám đổ lên đầu Cảnh Phong ? Ngươi quá mức ức h.i.ế.p khác!”
Diệp Mai Tử như phát điên, điên cuồng đ.á.n.h Đường Tiểu Mỹ: “Ta thà liều cả mạng sống , cũng để mặc ngươi ức h.i.ế.p đến thế.”
Nàng nổi cơn thịnh nộ, tiên là tát Đường Tiểu Mỹ, đó túm tóc Đường Tiểu Mỹ, vật nàng xuống đất.
Diệp Mai Tử cưỡi lên Đường Tiểu Mỹ, nắm đ.ấ.m như mưa giáng xuống mặt nàng .
Vừa đ.á.n.h mắng, tiếng kêu gào t.h.ả.m thiết của Đường Tiểu Mỹ nhấn chìm trong tiếng mắng c.h.ử.i giận dữ của Diệp Mai Tử.