Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 111: Đi đâu có liên quan gì đến ngươi sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:54:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Mai Tử bật : “Còn nhân duyên gậy đ.á.n.h tan , nó tan vỡ ! Tiểu Niệm là cô nương bao, thật đáng tiếc.

 

Cảnh Phong nhà mệnh , cô nương như Tiểu Niệm cũng rút hôn. Cũng trách , đêm đó đề phòng Cảnh Trấn Lan một chút.

 

Nuôi một thứ vô liêm sỉ như trong nhà, hại c.h.ế.t con là Cảnh Phong.”

 

Ngày thường Diệp Mai Tử để tâm đến Đường Tiểu Mỹ, trong cơn phẫn nộ tột cùng, nàng càng kiêng nể, lời thốt là sỉ nhục.

 

Đường Tiểu Mỹ lườm Diệp Mai Tử mấy cái, đó lời nào.

 

Cảnh Chấn Hải an ủi Diệp Mai Tử, "Có thể rút hôn, thì cũng thể định hôn. Chuyện tương lai, ai mà .

 

Nếu hai đứa duyên, nhất định sẽ về bên .”

 

Đường Tiểu Mỹ sợ nhất thấy những lời , cứ như thể thì Cảnh Phong và Tần Niệm thật sự sẽ tái hợp .

 

Nàng để ý đến cái tát nhận: “Tần Niệm cũng mười bảy tuổi , lẽ nào cứ mãi định hôn? Cứ mãi chờ Cảnh Phong ?

 

Mặc kệ là của ai, danh tiết của hủy hoại vì Cảnh Phong, kiếp chính là của .

 

Ta bám theo , và Tần Niệm thể nào ở bên nữa.”

 

Diệp Mai Tử giận đến mắt đỏ hoe, hệt như một con sói hoang sắp ăn thịt : “Đường Tiểu Mỹ, nếu ngươi c.h.ế.t thì ?

 

Ngươi còn thể ngăn cản Cảnh Phong cưới vợ ? Đừng ngươi còn trẻ c.h.ế.t , chắc ngươi c.h.ế.t .

 

Ta cứ đợi xem, ngươi, cái kẻ vô liêm sỉ đó, chịu cảnh đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.”

 

Dừng một chút, : “Hoặc nhất là đưa ngươi cùng đường, kẻo ngươi còn dây dưa Cảnh Phong nhà .”

 

Khi Diệp Mai Tử câu , nàng thực sự động tâm tư đó, chi bằng liều mạng với nàng một trận, để tác thành cho Cảnh Phong và Tần Niệm.

 

Đường Tiểu Mỹ những lời chọc tức, mắt dán chặt Diệp Mai Tử, môi mím , tay nắm chặt thành quyền, nàng cũng thoáng chốc xông đến đ.á.n.h Diệp Mai Tử.

 

“Muốn đ.á.n.h ? Ta cho ngươi toại nguyện.”

 

Dứt lời, Diệp Mai Tử mắt đỏ ngầu xông tới, giơ tay tát Đường Tiểu Mỹ một cái thật mạnh.

 

Thà rằng hôm nay g.i.ế.c c.h.ế.t ả luôn.

 

Cảnh Chấn Hải cố sức ngăn cản Diệp Mai Tử, đẩy mạnh Đường Tiểu Mỹ một cái: “Không c.h.ế.t thì cút ngoài!”

 

Diệp Mai Tử đang trong trạng thái gần như phát điên, Đường Tiểu Mỹ cũng sợ hãi, vội vàng chạy khỏi phòng, cửa sổ.

 

Lý Bà Tử đang trong sân, cho mấy con gà của bà ăn. Bà thấy tiếng cãi vã trong căn phòng bên cạnh.

 

Thấy Đường Tiểu Mỹ hoảng loạn chạy , bà bĩu môi:

 

“Ngươi xem, ngươi là một cô nương nhỏ, hổ như chứ? Mẹ ngươi liêm sỉ, ngươi khuyên can còn hùa theo chuyện vô liêm sỉ.

 

Ây da, quả nhiên là nào con nấy, ngươi sống đây.”

 

“Câm miệng! Cái bà già dâm đãng , già xa, chuyện của thì liên quan gì đến ngươi?”

 

Lý Bà Tử liếc Đường Tiểu Mỹ một cái: “Ngươi mắng già cũng , mắng cũng , duy chỉ mắng dâm đãng là .

 

Mẹ ngươi dạy ngươi chui ổ chăn của biểu ca, ngươi liền chui thật. Muốn dâm đãng, thì ai dâm đãng bằng hai con ngươi.”

 

Lý Bà Tử khẩy: “Chui ổ chăn của biểu ca, biểu ca ghét bỏ. Người cưới, thì cứ trơ tráo bám đây uống hồ bột ngô.

 

Cộng cả Đại Oa Thôn và Đại Hà Thôn , hai con ngươi là cặp đôi vô liêm sỉ nhất.

 

Chuyện của các ngươi vốn liên quan gì đến , nhưng vì ngươi vô liêm sỉ mà hủy hoại hôn sự của Tiểu Niệm nhà , ngươi xem, liên quan đến ?”

 

“Lão bà , lớn tuổi , sống chi cho dai sức, ngươi c.h.ế.t ?”

 

“Ta thứ nhất trộm cắp, thứ hai cướp giật, thứ ba để Tiểu Niệm nhà điều mất mặt.

 

Nó tuổi còn trẻ, nhưng hiếu thắng và giỏi giang, lo đói lo khát, tại c.h.ế.t?

 

Ta sẽ c.h.ế.t, sống thật lâu thật lâu, Tiểu Niệm nhà tìm lang quân như ý, nó thành , sinh con đẻ cái.

 

Ngược , loại như Cảnh Trấn Lan, mới thật sự nên sống.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-111-di-dau-co-lien-quan-gi-den-nguoi-sao.html.]

Lý Bà Tử vốn nhiều lời, lải nhải một hồi lâu mới chịu nhà.

 

Tần Niệm rút hôn, bà cũng bực bội. Bữa trưa cũng nấu, tâm trạng ăn.

 

Buổi chiều, Cảnh Phong trở về.

 

Diệp Mai Tử kể chuyện Lý Bà Tử đến rút hôn cho Cảnh Phong . Sớm muộn gì cũng , cần thiết giấu giếm.

 

Mắt Cảnh Phong đỏ hoe, im lặng suốt.

 

Đường Tiểu Mỹ dám phòng Cảnh Phong, đành loanh quanh trong sân. Cảnh Phong càng ghét nàng , nàng càng sốt ruột, sớm Cảnh Phong chấp nhận.

 

sự thật trái ngược.

 

Diệp Mai Tử nấu cho Cảnh Phong một bát mì nóng hổi, bưng đến mặt , dịu dàng khuyên nhủ:

 

“Cảnh Phong, con ở núi lâu ngày, ăn ngon ngủ yên.

 

Bát mì nấu cho con đây, ăn cho ấm .”

 

“Mì trắng lấy ở ? Tiểu Niệm cho ?”

 

Hắn khàn giọng hỏi một câu.

 

“Ừ, hôm Rằm tháng Giêng, Tiểu Niệm nhờ Cảnh Thiên gửi tới, nỡ ăn, để dành cho con.”

 

Cảnh Phong bưng bát lên, từng miếng từng miếng ăn hết mì. Hắn ngẩng đầu Diệp Mai Tử, hạ giọng :

 

“Mẹ, lưu dân huyện thành , biên quan đang chiến sự. Con biên quan xem , ở nhà nữa.”

 

Cảnh Phong nảy sinh ý định tòng quân, nhưng sợ Diệp Mai Tử ngăn cản, nên chỉ ngoài xem xét, dám lính.

 

Diệp Mai Tử Cảnh Phong, mới đó thôi mà con trai nàng gầy rộc , còn hình dạng .

 

Làm , hiểu , lòng Cảnh Phong đang dằn vặt, giây phút nào đau khổ.

 

Hắn thể ở nhà, ở nhà thấy Đường Tiểu Mỹ thấy nghẹn. Chi bằng cứ khổ sở như , bằng để ngoài bươn chải một phen.

 

Trong nhà , ngày thường đại sự tiểu sự đều do Cảnh Chấn Hải quyết định, nhưng chuyện Diệp Mai Tử hỏi ý kiến Cảnh Chấn Hải.

 

Nàng quả quyết gật đầu, hạ giọng : “Được, con ngoài bươn chải cũng . ngàn vạn nhớ, nhất định chú ý an .

 

Bên ngoài trụ nổi thì cứ trở về, ở nhà cha chờ con.”

 

Cảnh Phong gật đầu: “Con , yên tâm, con sẽ để và cha mòn mỏi ngóng trông, sẽ để cha lo lắng.”

 

Diệp Mai Tử gói cho Cảnh Phong mấy bộ quần áo, còn gói cả mười lăm lạng bạc Lý Bà Tử trả khi rút hôn trong.

 

Nàng hạ giọng : “Con cần bận lòng về và cha, chúng sẽ đói .”

 

Cảnh Phong trầm ngâm một lát: “Mẹ, Tiểu Niệm tuy giỏi giang, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một cô nương nhỏ bé.

 

Bà ngoại tuổi cao, hãy chăm sóc và an ủi nàng nhiều hơn.”

 

Nhắc đến Tần Niệm, nước mắt Cảnh Phong trào : “Vì danh tiếng của Tiểu Niệm, con thể đến từ biệt nàng .

 

Khi gặp nàng, hãy con với nàng một tiếng.”

 

Diệp Mai Tử cũng rơi lệ: “Cảnh Phong, chăm sóc Tiểu Niệm, con cứ yên tâm.”

 

Cảnh Phong vác bọc hành lý lên vai, sải bước ngoài.

 

Đường Tiểu Mỹ vẫn còn trong sân, thấy Cảnh Phong khoác bọc hành lý vai, vội vàng đuổi theo mấy bước, rụt rè hỏi: “Biểu ca, ?”

 

Cảnh Phong đáp lời, cũng ngoái đầu, cứ thế sải bước .

 

Đường Tiểu Mỹ cảm thấy hôm nay gì đó , nhưng thể rõ là ở chỗ nào.

 

Đứng trong sân một lúc, nàng phòng Cảnh Phong, Diệp Mai Tử đang bên mép giường hỏi:

 

“Dì Hai, Cảnh Phong vác bọc hành lý, ?”

 

Diệp Mai Tử ngẩng đầu, dùng ánh mắt căm thù Đường Tiểu Mỹ: “Hắn liên quan gì đến ngươi ?”

 

Loading...