Mang Theo Không Gian Trở Thành Vợ Của Hán Tử Thô Lỗ - Chương 23: Nàng dâu thứ ba

Cập nhật lúc: 2025-08-11 03:38:31
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão gia Sở thấy đủ trò náo nhiệt, cũng cảm thấy phu nhân đánh đến thế là , bèn quát lớn: “Được ! Đừng loạn nữa! Mau nhà , ngoài hoài chừng cảm lạnh c.h.ế.t rét bây giờ.”

Tiền thị thở hổn hển, đôi tất bông chân ướt đẫm vì tuyết, chân lạnh buốt, vội vã xỏ giày . Sở Vân Châu lúc giống như đại xá, vòng qua mẫu định bước cửa. Chưa kịp đặt chân qua ngưỡng, bỗng sực nhớ chuyện quan trọng. “Ôi chao, quên vợ xe la !”

Dứt lời, đầu chạy về phía xe. Cả nhà họ Sở thấy mà sững , nhầm . Chỉ Sở Vân Bạch và Sở Vân Hoà là hiểu rõ, nhưng cũng vội cho phụ mẫu hai tẩu tẩu .

Đỗ Nhược giận khi thấy quên . Trông thấy Sở Vân Châu vội vã chạy , nàng cong môi nhẹ – ngờ kẻ ngoài mặt thì vẻ già dặn nghiêm túc, lưng lộ vẻ sốt ruột vụng về thế .

Sở Vân Châu quên hết vẻ ngượng ngùng, vén rèm xe lên, dịu giọng: “Nương tử, về đến nhà , xuống xe .”

Đỗ Nhược nhẹ nhàng vươn tay , để bế xuống. Hai quen với những hành động như thế , trải qua bao lên xuống, nên cũng thấy ngại ngùng nữa. Khi nàng đặt chân xuống đất, liền đảo mắt quanh những mặt – chính là nhân của Sở Vân Châu.

Tiền thị lúc ở một bên, ngắm nữ tử mảnh mai bên cạnh xe la, lòng khỏi ngạc nhiên: một cô nương xinh thế , chính là con dâu của bà ? Chẳng thể tin !

Dạo gần đây, Đỗ Nhược còn giữ vẻ nhợt nhạt như ngày đầu nữa, da thịt sắc hồng, sắc diện cũng hơn. Dù nàng chỉ điểm chút phấn nhạt, nhưng so với những cô gái trong thôn, vẫn là một trời một vực.

Khi phát hiện bà lão mặt đang chăm chú, Đỗ Nhược vội vàng nhoẻn miệng – ấn tượng đầu tiên quan trọng. trong đầu nảy sinh nghi vấn: nàng nên gọi là “nương” “bà cô”?

, nghiêm túc mà , giữa nàng và Sở Vân Châu cũng chỉ là gọi nàng là “vợ”. Bọn họ bà mối chính thức, bái đường, sính lễ, càng hề tổ chức hôn lễ. Đỗ Nhược căn bản thể xem là con dâu chân chính của nhà họ Sở.

Tiền thị lúc bước tới, cất tiếng hỏi: “Tam lang, cô nương là ai?”

Sở Vân Châu mỉm đáp: “Nương, đây là con dâu của .”

“Con dâu?” Tiền thị vỗ đùi bật : “Ấy chà! Sao sớm! Ngoài lạnh c.h.ế.t , mau mau nhà, sưởi lửa cái !”

Nói bà kéo Đỗ Nhược nhà, đẩy con trai sang một bên luôn. Rồi dặn hai nàng dâu: “Hoa nhi,Anh nhi, mau múc nước nóng cho tam nương của các con rửa mặt tay, trời giá thế , hẳn là tay chân lạnh cứng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-tro-thanh-vo-cua-han-tu-tho-lo/chuong-23-nang-dau-thu-ba.html.]

Lý Quý Hoa bế Đại Bảo đặt xuống đất, dịu giọng bảo con: “Ra chơi với thúc thúc con.” Rồi xoay bếp múc nước nóng. Nhị tẩu cũng lập tức bế Tiểu Bảo đặt xuống, chạy giúp tẩu tẩu , xì xào bàn tán chuyện Tam lang đột nhiên mang một nàng dâu về.

Tiền thị thì nhiệt tình khỏi , kéo Đỗ Nhược nhà mà chẳng kịp chào hỏi ai thêm. Lão gia Sở trong sân, trừng mắt đứa con trai thứ ba, hai tay chống hông run lên vì tức giận: “Ngươi, theo phòng! Ta chuyện hỏi ngươi!”

Sở Vân Châu phụ hỏi gì, bèn gọi với hai : “Đại ca, Nhị ca! Trên xe còn mấy thứ mang về cho cả nhà, hai mau chuyển giúp .”

Dứt lời, theo phụ mẫu bước trong. Sở Vân Hòa liếc Sở Vân Hoà, thấp giọng: “Đại ca, nghi là Tam … dụ dỗ cô nương nhà lành đấy.”

Sở Vân Hoà gật đầu. Thực lòng cũng nghĩ giống . Cô gái xinh như thế, thể tự nhiên theo Tam về tận đây? Có điều, nghĩ mãi cũng chẳng , đành thôi nghĩ nữa, lo chuyển đồ là hơn.

Ba bắt đầu chuyển hàng từ xe la nhà. Càng chuyển càng thấy choáng – thịt muối, cá khô, gạo thóc, vải vóc… nhiều đến mức từng thấy trong đời. Đặc biệt là mấy con cá khô to bằng nửa lớn, khiến họ nuốt nước bọt – Tam rốt cuộc kiếm bao nhiêu bạc?

Trong phòng phía đông, nơi lò sưởi hồng rực, Tiền thị ân cần nắm tay Đỗ Nhược, sờ thử thấy tay nàng lạnh buốt, bèn bảo: “Cô nương, mau xuống ghế, gần lò than mà sưởi ấm . Trời lạnh thế , xe la lâu như , hẳn là lạnh lắm . Chút nữa tắm nước nóng, lên giường sưởi cho ấm .”

Nhà họ Sở sáu gian phòng, gồm phòng của lão gia, phòng của Đại lang và Nhị lang, một gian dùng bếp, một gian để đồ, còn là chỗ ngủ của mấy lập gia thất. Mùa đông, lò lửa chỉ đốt ở hai phòng – phòng của phụ mẫu và phòng của Đại ca, để tiết kiệm củi.

Thấy bà lão thật lòng quan tâm , Đỗ Nhược mỉm : “Trong xe chăn bông, con lạnh ạ.”

Gà Mái Leo Núi

Ánh mắt của Tiền thị lúc như nam châm hút chặt lấy khuôn mặt nàng – càng càng thích. Cô nương quá mức, lịch sự đoan trang. Đối mặt với ánh mắt sáng rực như đèn lồng của bà, Đỗ Nhược lúng túng, đành quanh phòng, ngượng ngùng.

Tiền thị càng càng hài lòng, trong lòng bắt đầu sinh nghi – nàng dâu xinh thế , theo Tam lang nhà bà? Hai rốt cuộc gặp khi nào, quan hệ tiến triển đến ?

Không nhịn nữa, bà khẽ , xuống gần, hỏi nhỏ: “Cô nương , quê nhà của cô ở ? Gặp Tam lang nhà khi nào? Hai thiết tới mức nào ?”

Nghĩ đến đây, khoé miệng bà càng cong lên, gần như bật tiếng – nếu hai đứa “nấu cơm kẻng”, khi bà sắp cháu bế nữa ! Ba đứa cháu trai đủ, bà còn bế đứa của Tam lang!

Đỗ Nhược cảm nhận sự tò mò mãnh liệt của bà, cũng định giấu giếm. Dù , chuyện giữa nàng và Sở Vân Châu cũng chẳng gì đáng hổ. Chỉ là… nàng chắc liệu phận một tỳ nữ như mẫu chấp nhận . Vì thế, nàng quyết định – sẽ thật.

Loading...