Mang Theo Không Gian , Tiểu Nông Nữ Trở Thành Vương Phi - Chương 1:chuyển kiếp

Cập nhật lúc: 2025-08-08 08:58:58
Lượt xem: 139

Trên bầu trời, mây đen dày đặc kéo đến, che khuất ánh sáng, khiến ngày cũng tối như đêm. Tiếng sấm rền vang vang vọng khắp núi rừng, mưa lớn trút xuống, từng hạt nước nặng nề rơi xuống mặt đất, kèm theo những tia chớp xé toạc bầu trời u tối.

Giữa rừng núi mịt mờ, hai nam tử chừng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi đang chuyện. Bên cạnh họ, một tiểu cô nương chừng mười một, mười hai tuổi bất động bãi cỏ, cả ướt sũng, y phục loang lổ bùn đất. Trong tay nhỏ bé của nàng, một nhánh thảo dược vẫn nắm chặt, như thể đó là hy vọng cuối cùng. giờ đây, tiểu cô nương tắt thở.

Nam tử cao lớn hơn chau mày :

 Đại ca, tiểu cô nương từ núi rơi xuống, xem còn thở. Không rõ nàng là hài tử của nhà ai, thật đáng thương. Hay là chúng đào một cái hố, chôn cất nàng ở đây? Nếu để t.h.i t.h.ể dã thú núi phanh thây thì thật đáng tội nghiệp! 

Nam tử trẻ tuổi hơn cũng gật đầu, giọng trầm xuống:

 Được! Đại ca . Hài tử mệnh bạc, còn quá nhỏ mà chịu cảnh cô quạnh giữa núi rừng. Không rõ nàng lên núi gì nữa. Thôi, trời mưa lớn thế , chúng mau chóng đào hố, chôn cất nàng tử tế xuống núi. 

Hai , lớn hơn tên là Đại Lôi, kẻ nhỏ tuổi hơn gọi là Tiểu Lôi, vốn lên núi để xem thử mấy chiếc bẫy thú đặt mấy ngày thu hoạch gì . Trời khi vẫn nắng ráo, nhưng bất chợt mây đen kéo đến, mưa đổ ào ào khiến bọn họ tìm nơi trú tạm, ai ngờ bắt gặp cảnh .

Hai nhanh chóng bắt đầu đào hố mưa.

Giữa lúc , tiểu cô nương đang im lặng chợt mở mắt, ánh mờ mịt quét khắp xung quanh, chậm rãi dậy. Từng giọt nước mưa nặng nề rơi xuống gương mặt nàng, khiến mái tóc dính chặt má. Trong khoảnh khắc, nàng ngây .

 Đây… là ? Sao ở đây? Không đang ở phi cơ cùng các đồng môn dự giải Taekwondo quốc tế

Ký ức ùa về. Nàng nhớ rõ, phi cơ gặp sự cố ngay khi hạ cánh, nổ tung thành biển lửa, tất cả đều thiệt mạng, kể cả nàng.

Bỗng một cơn đau nhói dữ dội xé toang đầu óc nàng. Những ký ức xa lạ, chẳng thuộc về , ào ạt tràn .

 Chuyện gì thế ? Ta… xuyên

Ngẩng đầu xuống thể nhỏ bé của , nàng phát hiện bản hiện giờ chỉ là một tiểu cô nương gầy gò, chừng bảy, tám tuổi, y phục rách rưới, vá chằng vá đụp.

Ngô Kha thầm than:

 Thật mà nước mắt cũng chẳng để rơi! 

Nơi đây là một thế giới xa lạ, một quốc gia từng tồn tại trong lịch sử tên là Nhật Nguyệt Quốc – cường quốc bậc nhất nơi . Quốc gia lân cận là Thủy Nguyệt Quốc, thực lực chỉ ở mức trung bình, ngoài còn Thổ Quốc, một quốc gia đầy tham vọng luôn rình rập nuốt chửng lân bang.

Nguyên chủ của thể là một cô nương tên Ngô Kha, xuất từ thôn Trường Lăng. Trong nhà hai ca ca sinh đôi, ca ca lớn tên Ngô Tinh Thần, ca ca thứ hai là Ngô Tinh Hà, cùng một tỷ tỷ mười ba tuổi tên Ngô Nguyệt. mẫu Trương Thúy Thụy quanh năm bệnh tật, cha thì bắt khi nàng mới một tuổi, suốt mười năm bặt vô âm tín, chẳng rõ sống chết. Có lời đồn ông bắt chiến trường, nhưng chẳng ai dám khẳng định.

Gia cảnh bần hàn, cả nhà nương tựa sống qua ngày. Hai ca ca thuê trong trấn, tỷ tỷ thì thêu thùa kiếm chút ngân lượng. mẫu nàng đau yếu quanh năm, Ngô Kha tuy nhỏ nhưng yêu thích y thuật, thường theo lão đại phu trong thôn học hỏi. Nghe đại phu một loại thảo dược hiếm thể cứu mẫu , Ngô Kha liều lĩnh lên núi tìm thuốc, ai ngờ…

Khi nàng đang sắp xếp ký ức, cơn mưa lớn cũng dần tạnh. Hai Đại Lôi, Tiểu Lôi đào xong hố, chuẩn chôn nàng.

lúc , Đại Lôi bỗng giật khi thấy tiểu cô nương dậy, cúi đầu lặng lẽ, chẳng rõ đang nghĩ gì. Hai tái mặt, lạnh sống lưng, suýt tưởng gặp quỷ sống . bọn họ trấn định tinh thần, nghĩ bụng:

 Chúng vốn điều gì ác, còn sợ gì chứ? 

Đại Lôi lên tiếng, giọng trầm trầm nhưng dịu dàng:

 Tiểu cô nương, cô nương chứ? 

Ngô Kha liền ngẩng đầu hai , trong lòng cảm kích vô cùng. Nàng mỉm yếu ớt, :

 Đa tạ hai vị đại ca,

Hai nàng rõ ràng, bất giác thở phào nhẹ nhõm:

 Không , tiểu cô nương thì

Họ hỏi nàng sống ở , định đưa nàng về tận nhà. Đại Lôi mở đường, Tiểu Lôi cẩn thận dìu Ngô Kha bằng một cành cây khô, tránh để nam nữ chạm như tục lệ xưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-tieu-nong-nu-tro-thanh-vuong-phi/chuong-1chuyen-kiep.html.]

Đi nửa đường, từ xa vang vọng tiếng gọi:

 Ngô Kha! Kha nhi! Tiểu

năm, sáu đang cầm đuốc chạy tới, ai nấy đều là dân làng Trường Lăng.

Tiểu Lôi khẽ hỏi:

 cô nương, đó nhà tìm cô

Đại Lôi cũng tiếp lời:

 Hình như đúng là nhà của

Ngô Kha ngoan ngoãn gật đầu, giọng trong trẻo vang lên:

 Đại ca! Nhị ca! Thúc Bá! Ta ở đây! 

Ngô Tinh Thần, Ngô Tinh Hà và dân làng tiếng liền chạy đến. Thấy tiểu gầy gò, một tay nắm cành cây Tiểu Lôi đưa, tay vẫn siết chặt nhánh thảo dược, nước mắt rưng rưng, hai kìm xúc động.

Đây là đầu tiên Ngô Kha nhin thấy hai ca ca sinh đôi của nguyên chủ. Họ gầy gò nhưng tuấn tú. Ca ca lớn má lúm đồng tiền, ca ca thứ hai thì lúm đồng tiền ở má trái, ánh mắt đầy lo lắng và yêu thương dành cho nàng.

Trái tim Ngô Kha chợt dâng lên một dòng ấm áp, giọt nước mắt lăn dài má. Nàng buông cành cây trong tay Tiểu Lôi, dùng tay áo lau nước mắt mỉm rạng rỡ:

 Đại ca, nhị ca, xem , tìm thảo dược đại phu đến. nương của chúng cứu

Hai ca ca xong liền quỳ gối ôm lấy nàng, nghẹn ngào:

 Tiểu , đừng tự tiện lên núi nữa. Quá nguy hiểm, ? Đại ca, nhị ca đều ở đây mà! 

Thấy y phục ướt sũng, Ngô Tinh Thần liền cởi áo ngoài của khoác lên vai nàng.

Ngô Kha vội vàng giới thiệu:

 Đại ca, nhị ca, hai vị đài là Đại Lôi và Tiểu Lôi, họ cứu

Ngô Tinh Thần và Ngô Tinh Hà liền cúi hành lễ:

 Đa tạ hai vị đài cứu mạng tiểu chúng , ân tình khắc cốt ghi tâm, nếu việc cần, xin cứ mở lời! 

Đại Lôi và Tiểu Lôi cũng ôn hòa đáp lễ. Sau vài câu từ biệt, hai Ngô gia dẫn về cùng dân làng.

Trên đường về, Ngô bá dặn dò:

 Thần nhi, ôm chặt , đường trơn lắm, chớ để trượt ngã. 

 Vâng ạ!  Ngô Tinh Thần đáp lời.

Khi gần về đến nhà, dân làng tìm giúp Ngô Kha đều từ biệt về. Ngô bá ân cần :

 Hà nhi, trong nhà các cháu đèn, trời tối lắm. Mang tạm đèn dầu của , chớ dùng đuốc kẻo cháy nhà tranh. 

Ngô Tinh Hà vội cúi đầu:

 Đa tạ bá, sáng mai tiểu Nguyệt sẽ mang đèn dầu trả

Gà Mái Leo Núi

Ngô Tinh Thần bế , Ngô Tinh Hà cầm đèn dầu, cả nhà chậm rãi trở về, để lưng một đêm mưa dầm và những tiếng thở dài nhẹ nhõm của dân làng.

 

Loading...