“Hoàng hậu Lý?”
Chung Lạc Ninh ngờ rằng, ngay khi rời khỏi phủ Hạ, liền gặp Hoàng hậu Lý tới Thiện Y Đường.
Lý đại phu bên cạnh nàng mỉm :
“Thì hai vị quen .”
Chung Lạc Ninh thu ánh nghi hoặc, khẽ gật đầu đáp:
“Vâng, chúng quen.”
Tuy rằng… chỉ mới quen từ hôm qua!
Lúc , Hoàng hậu Lý cũng vô cùng kinh ngạc. Bà ngờ sẽ gặp Chung Lạc Ninh ở nơi .
Trong thoáng bối rối, Chung Lạc Ninh trấn tĩnh mời bà phòng chẩn mạch, nhẹ nhàng khép cửa .
Nàng mời Hoàng hậu Lý an tọa, cũng đối diện.
Ngay khi hai ngang hàng, mùi hương nồng nặc quen thuộc của Lệ phi Lý lập tức xộc tới, khiến Chung Lạc Ninh khẽ chau mày, cố kiềm chế cảm giác khó chịu.
Lệ phi kinh ngạc nàng:
“Thật ngờ… ‘Phật sống’ trong miệng đời chính là ngươi.”
Chung Lạc Ninh điềm tĩnh mỉm , đáp khiêm nhường:
“Dân chúng quá lời gọi là ‘Phật sống’, thực chỉ chút ít y thuật mà thôi.”
Thấy Lệ phi còn rõ mục đích, Chung Lạc Ninh nhẹ giọng hỏi:
“Không hôm nay Lệ phi đến Thiện Y Đường, là vì bệnh tình gì?”
Lệ phi khẽ mở miệng, ánh mắt do dự, tựa hồ đang giằng co trong lòng. Chung Lạc Ninh chợt nhớ lời sư phụ: Mục Tiên Nhân từng rằng Lệ phi thể mắc chứng bệnh khó . Nàng liền đoán vài phần.
Chung Lạc Ninh nghiêm giọng trấn an:
“Lệ phi cần ngại ngùng. Tại hạ là y giả, chỉ mong thể sớm chẩn trị để sớm an tâm. Nếu ngài rõ, sẽ khó bắt bệnh.”
Lệ phi nghĩ tới việc hứa với Hạ Hàn Thần sẽ cho lời đáp trong ba ngày, nếu bệnh tình chữa kịp, sẽ khó hồi cung diện kiến. Đã sống gần hết một đời , bà nay cũng buông bớt mặt mũi, gật đầu thở dài:
“Nếu … thẳng. Gần đây thường cảm thấy khó chịu nơi hạ thể. Đôi lúc còn tiết chất lạ như bã đậu, kèm mùi tanh nồng… Ta dùng nước thơm mạnh để át mùi. Dù ngày nào cũng tắm gội, nhưng triệu chứng cứ tái tái . Có lúc còn kèm đau âm ỉ bụng …”
Nghe xong, Chung Lạc Ninh liền đoán đây là triệu chứng viêm nhiễm phụ khoa, hơn nữa kéo dài, thể dẫn đến viêm vùng chậu.
Nàng nghiêm túc đáp:
“Lệ phi cần lo. Đây là chứng viêm phụ khoa, thường gặp ở nữ nhân trung niên. Chỉ cần điều trị đúng cách, thể thuyên giảm rõ rệt.”
“Viêm… phụ khoa?”: Lệ phi từng qua danh từ , nhưng thấy Chung Lạc Ninh đoan chính, ánh mắt kiên định, nàng lập tức gật đầu, biểu hiện tin tưởng.
Chung Lạc Ninh dặn dò:
“Xin Lệ phi chờ một lát.”
Nàng âm thầm lấy dược phẩm từ gian , , nhẹ nhàng đưa từng món:
“Thứ nhất, về tắm gội: khử trùng kỹ bồn tắm. Dùng loại dược thủy pha loãng, xịt đều. Sau một tuần, mùi hôi sẽ thuyên giảm.”
Nói xong, nàng đưa một bình thuốc khử trùng màu be, dung tích 500ml.
“Thứ hai, mỗi ngày khi tắm, dùng loại dược dịch vệ sinh nhẹ nhàng vùng kín. Sau đó thể xịt thêm một ít lên cánh sen khi ngâm .”
Nàng đưa thêm lọ dược dịch màu xanh lá dung tích 100ml.
“Thứ ba, khi ngủ, dùng một ống gel phục hồi Khổ sâm (Sophora flavescens), đưa trong cơ thể. Dùng liên tục ba ngày, sẽ cải thiện triệu chứng.”
Chung Lạc Ninh đưa cho bà một hộp gel phục hồi.
Thấy Lệ phi phần bối rối, nàng hỏi :
“Người còn nhớ chứ? Nếu rõ, thể lặp .”
Lệ phi gật đầu quả quyết:
“Ta nhớ .”
Chung Lạc Ninh gom ba món thuốc , đặt túi, đưa tận tay bà:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nu-than-y-trung-sinh-bao-thu/chuong-56-benh-khong-noi-nen-loi.html.]
“Dùng đúng theo lời dặn, ba ngày sẽ thấy mùi thuyên giảm rõ. Một tuần , bụng sẽ hết đau. Khi đó, sẽ kê thêm thuốc uống để điều trị căn nguyên.”
Lệ phi những động tác thuần thục của nàng, trong lòng thầm bội phục. Dù thuốc lạ, cách dùng kỳ quái, nhưng bà vẫn gật đầu liên tục, cảm tạ ngớt.
Khi đến bà e dè ngượng ngập, lúc về nhẹ nhõm tươi tỉnh, dứt khoát thanh toán rời khỏi Thiện Y Đường.
Tại hoàng cung.
Hạ Hàn Thần bẩm báo với Hoàng đế Sùng Vũ và Hoàng hậu:
“Phụ hoàng, mẫu hậu: thần nhi tìm nơi ở của Lệ phi.”
Hoàng hậu kinh ngạc:
“Đã tìm thấy Lý phi ?”
Hạ Hàn Thần gật đầu:
“Vâng. Nàng vẫn bình an vô sự. Thần nhi mời nàng hồi cung, nàng sẽ cân nhắc, ba ngày sẽ cho lời hồi đáp.”
Sùng Vũ Đế thở phào:
“Vậy là mười năm, cuối cùng cũng tìm nàng… Giờ nàng còn khỏe chăng?”
Gà Mái Leo Núi
Hạ Hàn Thần đáp:
“Nàng vẫn , chỉ là vài điều khó nên dám trở về ngay.”
Hoàng hậu chau mày:
“Hoàng thượng rộng lượng tha thứ, cho tìm nàng bao năm. Nay còn do dự gì nữa?”
Sùng Vũ Đế nhẹ giọng:
“Năm , nàng chịu nhiều tổn thương… Ta rõ nàng trải qua những gì. Chỉ cần nàng bình an, còn sống, đó là may mắn lớn.”
Hoàng hậu gật đầu đồng tình:
“Phải. Chỉ mong nàng sớm hồi tâm chuyển ý. Ta tin ba ngày nữa, nàng sẽ trở về bên Bệ hạ.”
Sùng Vũ Đế gật đầu:
“Rất .”
Hạ Hàn Thần cúi đầu:
“Thần nhi xin , báo tin mừng cho hoàng !”
Sùng Vũ Đế dặn dò:
“Đi nhanh . Tin báo ngay cho Khổng Nhi!”
Tại cung Vĩnh Bình.
Trước đó, Hạ Hàn Thần Nam Phong bẩm: Hạ Lương Không sáng nay quỳ lâu cửa cung Vĩnh An, để xin Hoàng hậu vì những hiểu lầm suốt mười năm.
Đầu gối nam nhân vốn bằng vàng, quỳ chỉ để tạ : đủ lòng ăn năn đến nhường nào.
Trước cửa cung Vĩnh Bình, Hạ Hàn Thần lâu, bồi hồi…
lúc , cửa mở, Hạ Lương Không bước , mỉm rạng rỡ:
“Trần Nhi, đến !”
Nghe tiếng gọi “Trần Nhi” thuộc ngày xưa, tim Hạ Hàn Thần như nghẹn .
“Hoàng , lâu gọi như …”
Hạ Lương Không bước tới, kéo trong điện, giọng trầm ấm:
“Suốt mười năm qua, đắc tội với và mẫu hậu. Ta thật lòng cảm thấy .”
Hạ Hàn Thần lắc đầu:
“Chuyện cũ qua, nhắc gì. Hôm nay tới đây là để báo tin mừng!”
“Tin gì?”: Hạ Lương Không sốt sắng hỏi.
“Chúng tìm mẫu phi . Nàng vẫn còn sống, khỏe mạnh thế gian !”