Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:02:46
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng đó, tiệm lẩu của Lâm Uyển Nhi nhờ đầu tư của tỷ Lưu Thanh Thanh cùng mấy món thêu xảo diệu của Tôn Nhu trang trí, việc buôn bán càng thêm náo nhiệt, khách khứa nườm nượp dứt.

Chỉ trong vỏn vẹn hai tháng, tiệm lẩu do Lâm Uyển Nhi chưởng quản kiếm lời hơn một nghìn lượng bạch ngân. Cùng lúc , Tôn Nhu dựa danh tiếng tiệm lẩu mà cũng mở một tiệm thêu riêng, phát tài một phen. Lưu Thanh Thanh đầu tư đầy một tháng cũng thu khoản lời hậu hĩnh.

Từ đó, ba kết bằng hữu chí giao, tiền cùng kiếm, phúc cùng hưởng.

Khi đang độ tháng Chạp, Thanh Thạch trấn nghênh đón trận tuyết đầu tiên trong năm. Bao tửu lâu trong trấn vì gió tuyết mà tiêu điều, riêng tiệm lẩu của Lâm Uyển Nhi vẫn chật kín , tiếng vang vọng chẳng dứt.

Không chỉ , vị tam hoàng tử Lăng Nghiêm từng mang nước dùng lẩu từ tiệm nàng hồi kinh, khiến hoàng đế cùng các nương nương hậu cung say mê dứt, khiến cho ngự trù trong cung hao tâm tổn trí mong chế biến cho bằng . Thế nhưng dù thử bao nhiêu , bọn họ vẫn chẳng thể phục chế vị ngon đặc biệt .

Bởi , ít từ kinh thành lặn lội đường xa tìm đến Thanh Thạch trấn, mong Lâm Uyển Nhi thu môn hạ truyền nghề.

Lâm Uyển Nhi sớm mộng tưởng: đem tiệm lẩu khai khắp Đại Việt quốc. Nàng liền mở lời chỉ điểm cho những học hỏi, đó chính là: mở chi nhánh.

Chỉ cần nộp phí nhập hội, nàng sẽ truyền phương pháp điều chế nước dùng cùng đạo lý kinh doanh. Phí nhập hội hề rẻ, mỗi nộp một ngàn lượng ngân phiếu. Tin tức lan , từ khắp nơi ùn ùn kéo đến, hàng dài từ đầu Tây Nhai đến tận cuối Đông phố.

Mấy ngày , Lâm Uyển Nhi chỉ chuyên tâm thu ngân phiếu, đến mức tay mềm nhũn, rảnh ngó ngàng gì đến việc trong tiệm. May Tống mẫu cùng phu quân nàng là Tống Ngọc lo liệu sự.

Tính sơ qua, trong vòng đầy mười ngày, đến ghi danh mở chi nhánh vượt quá một ngàn. Mà ngân phiếu nàng thu về cũng vượt quá mười vạn lượng. Lâm Uyển Nhi cảm động đến rơi lệ, từ khi chào đời tới nay, nàng từng chạm tay ngân phiếu lớn đến nhường .

Từ đó, việc mở tiệm lẩu lan rộng khắp Đại Việt quốc, trở thành ngành nghề mũi nhọn, đóng góp nhỏ cho quốc gia. Chỉ trong nửa năm, Lâm Uyển Nhi trở thành giàu nhất thiên hạ, chỉ hoàng đế!

Không gian trong tay nàng, ngoài vật tư tích trữ, còn chất đầy vàng bạc châu báu đếm xuể.

Tiệm lẩu “Nhất phẩm” cũng ngày càng phát triển, lên đến hai mươi. Nàng còn mời riêng một tính sổ cùng ba vị đại trù nhất thiên hạ.

Tống mẫu cần bếp nữa, chỉ việc mỗi ngày vui vẻ tiêu tiền là đủ. Cuộc sống như thần tiên, khiến bà bà mỗi tối đều trong mộng.

 

Năm thứ ba mươi sáu Đại Việt, tiên đế băng hà. Tam hoàng tử Lăng Nghiêm thuận mệnh đăng cơ, thiên hạ vui mừng, ban đại xá cho quốc.

Song ngày thái bình lâu, biên ải truyền tin khẩn: Nam Yên liên thủ với Tây Lương, Đại Lịch, xâm chiếm bắc địa, khí thế hùng hổ. Tân đế buộc hạ chỉ chiêu binh khẩn cấp.

Tin tức truyền đến Tống gia, cả nhà lặng như tờ.

Thánh chỉ truyền rằng: mỗi hộ xuất một nam nhân nhập ngũ. Tống gia chỉ một Tống Ngọc là lang nhi duy nhất, tránh khỏi chọn.

Tống mẫu bên, thần sắc u uất, ánh mắt rưng rưng trưởng tử, trong lòng nghẹn ngào vô hạn. Bà thật chẳng nỡ để con trận, nhưng thánh chỉ là lệnh trời, há thể kháng?

Tống Ngọc nhẹ giọng trấn an:

“Nương, chớ buồn. Không chỉ con, ngay cả Vương Nhị, Hổ Bưu cũng đều lên đường. Nam nhi Đại Việt, gặp lúc quốc nạn, nên dũng cảm bảo gia vệ quốc.”

Tống mẫu nghẹn lời, vành mắt đỏ hoe:

“Nương con là … nhưng Tống gia chỉ con, nương lo lắm, con từng rời nhà, nay lên tận Bắc cương, nơi binh đao hiểm độc, nương sợ…”

Người lo lắng chẳng riêng Tống mẫu, mà còn Lâm Uyển Nhi.

Tưởng phu thê hai bao gian khổ thể an hưởng ngày lành, nào ngờ ông trời buông tay thử thách. Nghĩ đến cảnh Tống Ngọc ngày mai xuất phát lên đường, rõ ngày trở , Lâm Uyển Nhi bất an khôn xiết, nhưng vẫn c.ắ.n răng nhẫn nhịn, để phu quân bận tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-93.html.]

Tối về phòng, nàng lặng lẽ thu dọn hành trang cho .

Tống Ngọc bên, bóng dáng nương tử bận rộn một lời, lòng càng thêm xót xa. Hắn bước đến, ôm lấy thắt lưng nàng, nhẹ giọng:

“Nương tử, đừng lo. Đợi đến ngày Đại Việt chiến thắng, sẽ trở về bên nàng.”

Lâm Uyển Nhi , trong mắt ngân ngấn lệ:

“Phu quân, hứa với , nhất định bình an trở về.”

Tống Ngọc mỉm , đưa tay lau nước mắt nàng:

“Ta hứa. Nàng đừng nữa, thích nàng .”

Lâm Uyển Nhi giận dỗi, đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c :

“Chàng thật là… chuyện hệ trọng thế mà còn trêu đùa!”

“Ta thật tâm mà hứa. Ta sẽ trở về bình an, còn cùng nàng thành chuyện cả đời mà.”

Tống Ngọc nàng đầy yêu thương, ánh mắt chan chứa luyến lưu.

Lâm Uyển Nhi đỏ mặt, xoay tránh ánh , ai ngờ hôn nhẹ lên má. Nàng thẹn tức, cố vùng tiếp tục thu dọn, song chẳng để nàng .

“Phu quân, để thu xếp hành lý cho .”

“Không vội, một lát nữa cũng .”

“Chàng…”

Tống Ngọc bất ngờ bế nàng lên, bước đến bên giường. Tay nhẹ vuốt gương mặt trắng hồng như ngọc, ánh mắt tràn đầy thương yêu:

“Nương tử, ở nhà chờ .”

Lâm Uyển Nhi gật đầu, lệ lưng tròng:

sẽ đợi trở về. nhớ, nếu giữ lời…”

“Hửm?” Tống Ngọc nhướng mày.

… sẽ tái giá!”

Tống Ngọc khổ, ôm nàng chặt hơn:

“Không ! Nàng đời của Tống Ngọc , đừng hòng ai cướp .”

Lâm Uyển Nhi còn kịp phản bác, kéo màn trướng buông xuống.

Ngoài tuyết rơi lất phất, gió rét thổi qua, cuốn theo từng cánh hoa tuyết xoay tròn giữa trời đêm, rơi xuống mái ngói, lạnh mà thê lương…

Hạt Dẻ Nhỏ

 

 

Loading...