Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:02:45
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy nàng ở cửa, Lưu Thanh Vân cũng bất ngờ: “Lâm cô nương? Đêm khuya gió lạnh thế , ở đây?”

Lâm Uyển Nhi vòng vo, bước lên hỏi thẳng: “Lưu bộ đầu, vị công tử mời tướng công nhà lên khách điếm, rốt cuộc là vì chuyện gì?”

Thái độ nàng quá đỗi gấp gáp, khiến Lưu Thanh Vân chỉ nhạt một tiếng: “Lâm cô nương cần quá lo, công tử chỉ thấy hôm nay Tống bắt thần lộc, nên gặp mặt hàn huyên, luận đàm một phen mà thôi.”

“Luận đàm?” – Uyển Nhi chau mày. Trong lòng rõ ràng tin.

Nàng chăm chăm hộp đồ ăn tay y: “Cái là…?”

Lưu Thanh Vân đáp: “Là công tử dặn tới Túy Tiên Lâu, mua vài món mang về cho Tống , rằng e ăn gì.”

Uyển Nhi c.ắ.n môi, khẽ hỏi: “Vậy… Lưu bộ đầu thể cho theo lên, gặp phu quân một lát chăng?”

Lưu Thanh Vân thoáng do dự, nhưng nàng co ro giữa trời lạnh, trong lòng cũng đành, gật đầu: “Vậy cô theo , sẽ lên xin chỉ thị của công tử.”

Vào trong, Lưu Thanh Vân bảo tiểu nhị mang cho nàng một bát nóng. Uyển Nhi đợi, lòng nóng như lửa đốt.

Chẳng bao lâu, Tống Ngọc từ lầu bước xuống.

“Phu quân!” – Uyển Nhi bật dậy, chạy tới cạnh .

Tống Ngọc siết nhẹ tay nàng, giọng ôn hòa: “Không , về thôi.”

Ra khỏi khách điếm, Uyển Nhi chờ , liền hỏi: “Phu quân, công tử hỏi chuyện gì?”

Tống Ngọc chậm rãi đáp: “Hắn hỏi bắt thần lộc, cách gì để thuần phục nó .”

Nghe , Uyển Nhi sắc mặt căng thẳng: “Vậy ?”

“Ta đáp, bản chẳng bản lĩnh gì, chỉ tình cờ hái linh chi, thể mùi hương khiến thần lộc hấp dẫn mà tự tìm đến.”

“Thế… công tử tin ư?”

Tống Ngọc mỉm : “Hắn nghi ngờ gì cả. Chỉ cùng dùng bữa buông tha.”

Uyển Nhi thở phào, nhẹ giọng: “May mà thế… Nếu lộ chút gì, chỉ e họa sát khó tránh.”

Tống Ngọc gật đầu: “Hắn còn hỏi theo về kinh, thuộc hạ bên .”

Uyển Nhi cả kinh: “Vậy …?”

“Ta từ chối .” – Tống Ngọc vuốt tóc nàng – “Theo chẳng cơ hội gì , mà là thử thách sinh tử.”

Uyển Nhi xong, ánh mắt mềm , khẽ : “Vậy là , chúng về thôi, phu quân.”

Hai tay trong tay về quán lẩu. Trên lầu khách điếm, Lăng Nghiêm cửa sổ, mắt dõi theo bóng họ khuất dần trong màn đêm, khóe môi khẽ nhếch.

Y hỏi Lưu Thanh Vân: “Ngươi thấy Tống Ngọc thế nào?”

Lưu Thanh Vân bất ngờ, nhưng thành thật đáp: “Là tiến thối, ham danh lợi.”

Lăng Nghiêm bật : “Ngươi cũng giống mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-92.html.]

Lưu Thanh Vân cũng : “Có lẽ vì đều rời xa .”

Lăng Nghiêm gật nhẹ, lấy từ trong áo hai tờ ngân phiếu: “Đây là hai vạn lượng, chia cho bốn các ngươi.”

Lưu Thanh Vân nhận lấy, cúi tạ ơn: “Thay mặt họ, tạ ơn Tam hoàng tử.”

Vừa định lui xuống, Lăng Nghiêm gọi : “Khoan … sáng mai ngươi tới Nhất Phẩm lẩu mua giúp ít gia vị lẩu mang về.”

“Vâng!”

Ra khỏi khách điếm, Lưu Thanh Vân thở phào. Hắn rõ, vị Tam hoàng tử so với đổi – càng thêm đa nghi, càng khó đối phó. Nếu tối nay Tống Ngọc ứng phó khéo léo, chỉ e khó mà mạng.

 

Tối đó, khi Tống Ngọc cùng Uyển Nhi trở về, trong quán đều chờ sẵn.

“Rốt cuộc chuyện gì ? Tam công tử tìm hai chi?” – vây quanh hỏi.

Tống Ngọc nhẹ: “Không , khiến lo lắng .”

Uyển Nhi cũng phụ họa: “Chúng đều cả, đừng lo.”

phu thê hai , cả hai đều nở nụ , như thể thoát một kiếp nạn, sống sót trở về.

Đêm đó, cùng ăn lẩu, vui đầm ấm. Mãi đến khuya, cả nhóm mới hồi thôn.

Tống Ngọc xưa nay uống rượu, nhưng đêm nay phá lệ uống một chén, lập tức say ngà ngà.

Về đến nhà, Tống mẫu lập tức nấu nước nóng, đun một bát canh giải rượu, bảo Uyển Nhi đem tới.

Uyển Nhi đỡ phu quân dậy, múc từng muỗng canh đút cho uống.

Hạt Dẻ Nhỏ

Tống Ngọc uống xong, đôi mắt mơ màng gọi nhỏ: “Nương tử…”

đây…”

“Nương tử…”

vẫn ở đây…”

Tống Ngọc lẩm bẩm gọi mãi, giọng như trẻ nhỏ. Uyển Nhi dịu dàng lấy khăn lau mặt cho , đoạn giúp áo, đắp chăn cẩn thận.

Bỗng nhiên, Tống Ngọc dang tay ôm chặt lấy nàng, ghì lòng, thì thào: “Nương tử, nàng công tử là ai chứ?”

Uyển Nhi gật đầu, khẽ đáp: “ đoán .”

Tống Ngọc thêm, chỉ siết lấy nàng. Hôm nay, tận mắt thấy ánh lạnh lẽo như lưỡi đao của kẻ giữa núi sâu, và hiểu: một khi lời đồn thần lộc nhận chủ tin là thật, thì chọn sẽ là kẻ thế mạng đầu tiên.

May … tất cả đều qua.

 

 

Loading...