Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:42:24
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , Lâm Uyển Nhi mang đồ giặt bờ suối, cúi vò áo, khe khẽ hát khúc dân ca quen thuộc. Chẳng mấy chốc, Tôn Nhu cũng bưng chậu y phục bước đến, thấy nàng liền nở nụ thiết.

Hai giặt giũ trò chuyện rôm rả. Chợt Lâm Uyển Nhi nhớ đến chiếc túi hương hôm , liền ngẩng đầu hỏi:

“Muội Nhu, trong thôn ngoài , còn ai thêu thùa giỏi lắm ?”

Tôn Nhu khựng , nghiêng đầu nghĩ một lát :

“Nếu đến khéo tay, nhớ một , chính là cô nương tên Tô Yên. Nàng mới theo nương đến gả nhà họ Lý đầu thôn đấy.”

“Tô Yên? Sao qua bao giờ?” Lâm Uyển Nhi ngạc nhiên.

Tôn Nhu mỉm giải thích:

“Là từ Tô gia thôn chuyển đến, cũng ở bao lâu. Nghe nàng thêu khăn, thêu túi hương bán ở trấn, tay nghề khá.”

lúc đó, Vương thím đang giặt đồ gần đấy cũng chen , giọng đầy chua chát:

“Hai đứa cũng cái ả hồ ly tinh đó ?”

“Hồ ly tinh?” Tôn Nhu nhíu mày, khó hiểu hỏi .

Vương thím hừ lạnh:

“Cái ả Tô Yên là nữ nhi của Tô thị – từng bán mưu sinh đấy! Nghe Tô thị sắc nước hương trời, gả nhà họ Lý còn nghênh đón như chính thất. Đã thế nữ nhi của nàng – Tô Yên – cũng chả kém, dung nhan mị hoặc, chẳng mấy chốc với khắp trong thôn. Nói các ngươi , các tẩu tử trong thôn coi chừng phu quân nhà cho kỹ!”

Lâm Uyển Nhi và Tôn Nhu liếc , trong lòng đều dâng lên một tia tò mò. Nếu lời Vương thím đúng thật, thì mẫu tử nhà đúng là bản lĩnh.

Vài hôm , khi Lâm Uyển Nhi đang lúi húi nấu cơm trong bếp Tống mẫu bất ngờ tiếng đùa vang lên nơi sân . Nàng bước thì thấy trong sân hai lạ mặt—một phụ nhân kiều diễm, một tiểu nương tử dung mạo yêu kiều.

Thấy nàng , bà bà liền kéo nàng gần, vui vẻ giới thiệu:

“Uyển Nhi , đây là Tô thím và nữ nhi của thím là Tô Yên, mới đến thôn lâu. Hôm nay mẫu tử hai qua thăm chơi.”

Tô Yên?

Lâm Uyển Nhi liếc nàng nữ tử . Chỉ thấy nàng mặc áo váy lụa màu phấn đào, mặt trái xoan, môi hồng mắt biếc, da trắng như tuyết, đúng là một giai nhân khó gặp.

Tô Yên dịu dàng, khẽ cúi đầu thi lễ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-77.html.]

“Uyển Nhi tỷ, danh tỷ lâu, nay gặp quả nhiên là thanh tú dịu hiền, gặp cảm thấy thiết vô cùng.”

Lâm Uyển Nhi mỉm , giọng điềm đạm:

“Vậy ? Xem chúng duyên.”

Lời tuy khách khí, nhưng trong lòng nàng âm thầm đề phòng. Nhớ chiếc túi hương hôm thêu chữ “Ngọc” , nàng bất giác hoài nghi—chẳng lẽ do mắt thêu tặng?

Tô Yên dường như cũng đang quan sát nàng. Tuy y phục Lâm Uyển Nhi mộc mạc, tóc vấn đơn giản, mặt phấn son, nhưng toát một vẻ thanh tịnh đoan trang khác biệt, cho dung nhan kiểu diễm của nàng cũng thấy lu mờ.

Trong lúc trò chuyện, Tô thị—tức mẫu Tô Yên—cũng tán tụng nàng ngớt. Tô mẫu càng thêm vui mừng, liên tục gật đầu khen ngợi.

“Uyển Nhi là tức phụ mà quý nhất, từ ngày nó về nhà , như thêm một đứa nữ nhi. Tình nghĩa mẫu tử chẳng khác gì ruột thịt.”

Lâm Uyển Nhi mà mặt đỏ bừng, trong lòng cảm động. thật, bà bà đối với nàng từng hà khắc, luôn che chở như ruột thịt.

lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên.

Lâm Uyển Nhi mở, liền thấy phu quân nhà —Tống Ngọc—đang vác mấy con thú rừng về, dáng vẻ hớn hở.

“Có khách ?” sân, bắt gặp hai lạ liền gật đầu chào lễ phép.

Lâm Uyển Nhi nhẹ giọng đáp:

“Là Tô thím và Tô Yên cô nương đến thăm.”

Tống Ngọc gật đầu xã giao đặt đống thú xuống góc sân.

Hạt Dẻ Nhỏ

Tô thị liếc Tống Ngọc, khẽ :

“Chính là lang quân của Uyển Nhi ? Quả thật tuấn tú nho nhã.”

Tô Yên từ lúc Tống Ngọc bước thì ánh mắt rời khỏi . Vẻ điềm đạm, dáng vạm vỡ, ánh mắt nhu hòa mà khí chất rắn rỏi của Tống Ngọc khiến nàng động lòng ít.

Lâm Uyển Nhi thu hết mắt, trong lòng khỏi dâng lên tia cảnh giác.

 

 

Loading...