Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 76

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:42:23
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Thanh Vân mỉm tử, nghĩ đến chuyện đang ở mặt thầm mến, tất nhiên cần phối hợp. Hắn dịu giọng: “Đừng sợ, đại ca đến đây. Muội theo xuống núi, là…?”

“Muội cùng Hổ Bưu và các .” Lưu Thanh Thanh cúi đầu, đôi má như ánh đào đầu xuân, dịu dàng e lệ.

Lưu Thanh Vân ngẩn , trong nhà quen tử dũng mãnh như hùm, lúc đột nhiên thấy ngoan ngoãn yểu điệu, quả thật chút quen.

“Vậy , một bước, nhớ giữ an .”

“Muội , đại ca.” Lưu Thanh Thanh mỉm theo Lưu Thanh Vân dẫn đám quan sai cùng đám thổ phỉ xuống núi.

Vương Nhị vỗ tay : “Đi thôi, cùng về thôi.”

Tống Ngọc sửa sang y phục nhàu nát do trận đ.á.n.h cất bước xuống sườn núi, Vương Nhị nối gót theo .

Phía , Hổ Bưu do dự một lúc mới rụt rè bước gần , hắng giọng hai tiếng, nhỏ giọng như tiếng muỗi kêu: “Này… chứ?”

“Cái gì cơ?” Lưu Thanh Thanh ngẩn , nàng chẳng rõ câu gì.

Hổ Bưu hắng giọng, nhắc : “Ta thương đấy chứ? Một nữ nhi mà dám xông đám thổ phỉ, thật là nguy hiểm đó.”

Lưu Thanh Thanh định phất tay bảo , nhưng nghĩ kỹ, hình như tên to xác đang quan tâm nàng thì ?

Thế là nàng nhoẻn miệng , dịu dàng lắc đầu: “Muội việc gì.”

“Vậy… thì thôi.”

“Ừm.”

Hai sóng bước theo Tống Ngọc và Vương Nhị.

Trên đường, Vương Nhị nhịn , thấp giọng thì thầm với Tống Ngọc: “Không ngờ cô nương Lưu Thanh Thanh lợi hại như !”

Tống Ngọc khẽ gật đầu, “ , thật là nữ trung hào kiệt.”

Hắn thấy rõ, lúc nãy Lưu Thanh Thanh một đ.á.n.h liền năm tên thổ phỉ mà vẫn ứng phó nhẹ nhàng, chẳng hổ là nữ nhi của Lưu đại nhân.

 

Mấy ngày , cửa Tống gia vang lên tiếng gõ cửa.

Tống mẫu mở, trông thấy hai vị quan sai, khỏi luống cuống, “Hai vị quan gia, chuyện gì ?”

Nơi thôn dã vốn chẳng bao giờ thấy bóng quan sai, sự xuất hiện đột ngột của hai khiến bà lo sợ.

Một trong họ, vóc cao lớn, mặt mày tuấn, ôn hòa hỏi: “Xin hỏi đây là nhà của Tống Ngọc ?”

Tìm Ngọc nhi? Tống mẫu lập tức căng thẳng, vội vàng hỏi : “Phải, là mẫu của nó. Không hai vị đại nhân tìm nó chuyện gì?”

“Chuyện là thế ,” vị quan sai mỉm , “vài ngày thổ phỉ xuất hiện ở núi thôn Hoàng Loan. Có ba vị nam tử trong thôn giúp triều đình bắt đám giặc , huyện lão gia lệnh thưởng cho ba vị công. Chúng đến đây để trao thưởng cho Tống Ngọc.”

Tống mẫu xong ngơ ngác cả , lòng kinh ngạc nghi hoặc. Ngọc nhi từ khi nào bắt giặc, bà chẳng hề ?

thấy quan sai lễ, là tới phát thưởng chứ chẳng bắt , bà dám chậm trễ, vội chạy trong gọi Tống Ngọc.

Lâm Uyển Nhi cũng theo , nàng vốn Tống Ngọc kể qua chuyện đụng độ thổ phỉ, chẳng ngờ thực sự thưởng.

Một bao tiền nặng trĩu trao tận tay Tống Ngọc. Mở xem, bên trong là trăm lượng bạc trắng lóa.

Ba đều sửng sốt, ngờ đ.á.n.h giặc thể thưởng nhiều đến thế.

Vương Nhị và Hổ Bưu cũng mỗi trăm lượng như .

Thì khi bắt đám giặc, chúng áp giải đến huyện nha. Qua thẩm tra tra khảo, bọn chúng khai sào huyệt của cả ổ thổ phỉ, huyện lệnh Lư đại nhân bèn phái hơn trăm nha sai tấn công, diệt trừ bộ hang ổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-76.html.]

Nhờ công trạng , Lư huyện lệnh triều đình ban thưởng hậu hĩnh, còn đề bạt. Cao hứng vì công, quyết định trọng thưởng ba Tống Ngọc.

Tin lan khắp thôn Hoàng Loan, trong thôn ngưỡng mộ cảm kích. Nếu chẳng ba phát hiện sớm và ngăn chặn kịp thời, chỉ sợ cả thôn cướp sạch trong mùa thu hoạch.

Tối hôm , thôn trưởng Lưu Phú Quý chinh mang tới một giỏ khoai lang, bắp ngô thu, tỏ lòng ơn. Nhiều dân khác cũng mang tới đủ loại đồ ăn, thực phẩm, thứ gì cũng .

Phong tục thôn Hoàng Loan vốn chất phác, ai vì thôn làng mà góp công đều cả thôn chung lòng ghi nhớ.

Khi Lâm Uyển Nhi nhặt và xếp đống đồ dân làng mang tới, trong một đống ngũ cốc nàng tình cờ phát hiện một vật tinh xảo – một chiếc túi gấm.

Sao túi gấm ở đây?

Tay nàng nhặt lên, là túi gấm thêu thủ công tinh mỹ, sắc chỉ tao nhã, bên góc còn thêu một chữ “Ngọc”.

Lâm Uyển Nhi sang Tống Ngọc đang chẻ củi bên cạnh, ánh mắt khẽ nheo lén tặng túi gấm cho trượng phu nàng?

Nàng nhẹ nhàng nhét túi gấm n.g.ự.c áo, biểu lộ sắc mặt, tiếp tục sắp xếp đồ ăn bếp như gì xảy .

Hạt Dẻ Nhỏ

Đến bữa cơm, Tống mẫu hỏi: “Ngọc nhi, mấy tên thổ phỉ đó thật sự là con và Hổ Bưu bắt ?”

Tống Ngọc gật đầu: “Không chỉ bọn con, còn cô nương Lưu Thanh Thanh nữa. Nàng cũng góp công nhỏ.”

Tống mẫu ngạc nhiên thôi – nữ nhi mà cũng đ.á.n.h giặc ?

Nghĩ thế của Lưu gia, bà cũng thôi truy vấn.

“Phu quân, giỏi thật!” Lâm Uyển Nhi nở nụ , gắp thêm món ngon bát trượng phu.

Tống Ngọc dịu dàng nàng, ăn hết sạch phần cơm trong bát.

Đêm đến, khi Lâm Uyển Nhi tắm xong trở về, thấy Tống Ngọc đang giường, híp mắt ngắm nghía một vật trong tay – chính là cái túi gấm !

Nàng bước tới, mỉm : “Thích ?”

Tống Ngọc hí hửng: “Thích chứ! Sao nàng khéo thế, thích lắm!”

“Thật ?”

“Thật chứ!”

Tống Ngọc còn định tán thêm mấy câu khen ngợi, nào ngờ Lâm Uyển Nhi đột ngột đổi sắc mặt, lạnh lùng : “Vậy thì tối nay ngủ đất .”

Tống Ngọc giật nảy : “Sao cơ? Sao thế, nương tử?”

Lâm Uyển Nhi chậm rãi liếc chiếc túi gấm: “ nào thêu thùa?”

Tống Ngọc ngẩn , luống cuống: “Cái… cái nàng thêu ?”

Lâm Uyển Nhi mà như : “Lúc dọn ngũ cốc, nhặt trong đó. Trên túi còn thêu chữ ‘Ngọc’. E là ai thầm mến nên thêu tặng thì …”

Chữ tay, màu chỉ, hoa văn đều tỉ mỉ, rõ ràng là nữ nhi cẩn thận gửi gắm tình ý.

Tống Ngọc câm nín một lúc lâu.

Lâm Uyển Nhi thản nhiên định , vội vứt túi gấm bàn: “Không nàng thêu, thích nữa, vứt luôn cũng !”

“Ấy c.h.ế.t,” nàng , giọng lửng lơ đầy ẩn ý, “Người thêu vất vả như thế, nỡ vứt ?”

Tống Ngọc tiểu nương tử của đang thản nhiên ghen tuông, trong lòng ngọt ngào như mật, nhịn kéo nàng lòng, ôm chặt lấy: “Tâm nhỏ lắm, chỉ đủ chứa một nàng thôi.”

 

 

Loading...