Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:42:13
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi đuổi mẫu tử họ Lưu khỏi thôn, cả thôn Hoàng Loan như cơn mưa rửa sạch bụi trần, ai ai cũng thấy nhẹ nhõm dễ thở hơn nhiều. Không còn cảnh ngày ngày tiếng mắng c.h.ử.i ầm ĩ, còn lo con cháu trong nhà quấy nhiễu, thậm chí cả lũ gà vịt cũng dường như kêu to hơn đôi chút.

Nhà họ Tống cũng yên tĩnh trở . Dù trong lòng Lâm Uyển Nhi vẫn đoán tám chín phần mười chuyện là do Tống Ngọc âm thầm tay, nhưng nàng hề trách . Trái , nghĩ đến những gì , lòng nàng càng thêm ấm áp, càng thêm trân trọng vị phu quân thật thà chất phác, luôn âm thầm che chở cho .

Hôm , nàng theo Tống Ngọc và hai trong thôn lên núi tìm kiếm sản vật. Ba nam nhân sâu trong rừng bẫy thú, nàng thì dạo quanh chân núi hái rau rừng, tìm nấm quý.

Tiểu bạch hồ cũng theo nàng lên núi. Nó vốn là linh vật trong núi, quen đường quen lối, chạy dẫn đường vô cùng thành thạo. Nhờ nó, nàng thu hoạch cả một giỏ nấm quý – nào là nấm gà rừng, nấm hương rừng, cả những cụm tùng nhung hương béo múp mọng nước.

Không chỉ thế, tiểu bạch hồ còn dẫn nàng đến một bụi rậm rạp, cào cào mấy nhát gọi “chi chi” như đang hiệu. Lâm Uyển Nhi bước tới, vén lớp cỏ rậm, ngờ bên là một cây nhân sâm to bằng cổ tay!

Nàng mừng rỡ vô cùng, cúi xuống đào gốc sâm thật cẩn thận, chuyển nó gian linh điền của . Xong xuôi, nàng vuốt ve đầu tiểu bạch hồ, tươi như hoa:

“Tiểu Bạch ngoan lắm, một lát nữa nướng cá thưởng công cho ngươi.”

Tiểu hồ ly vui đến mức lăn lộn mấy vòng đất, cái đuôi trắng muốt vẫy tít như cối xay gió.

Thu hoạch đủ, nàng nghỉ một gốc cây lớn, lấy bánh khô ăn lót . Cá cho tiểu Bạch thì nàng lấy trong gian , một con cá chép mập mạp bắt hôm qua, đặt đá nướng chín vàng ruộm.

Đang ăn, bóng từ xa hiện – là Tống Ngọc và hai về. Tống Ngọc mồ hôi đầm đìa, hai tay xách theo mấy con thỏ rừng và chim trĩ, tươi chạy tới chỗ nàng.

Lâm Uyển Nhi vội dậy, lấy khăn tay lau mồ hôi cho .

“Phu quân, cực nhọc cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-66.html.]

Tống Ngọc lắc đầu, cúi mặt như trẻ nhỏ khen:

“Không cực, chỉ cần nàng chờ .”

Bên , Vương Nhị và Hổ Bưu thấy thế thì gục đầu thở dài, ánh mắt bi thương như hai kẻ thất tình:

“Lại một nữa phu thê nhà sát thương.”

Tống Ngọc để ý, cúi cõng thẳng Lâm Uyển Nhi lên lưng.

“Ê ê phu quân, còn mà…” Nàng đỏ mặt khẽ giãy, nhưng nỡ mất hứng.

Hạt Dẻ Nhỏ

Tống Ngọc tỉnh bơ: “Không cõng nàng, chân cũng chẳng bước nổi.”

Vương Nhị khổ: “Tống , ngươi cần thiết đ.á.n.h phủ đầu lập thê như thế ?”

Tống Ngọc đầu nhướng mày: “Có bản lĩnh thì ngươi cũng kiếm nương tử về mà thương.”

Lâm Uyển Nhi bật , mặt tựa vai phu quân, lòng ngập tràn ấm áp.

Chuyến núi hôm , chỉ thu sản vật quý, mà còn khiến tình cảm giữa nàng và Tống Ngọc thêm sâu đậm. Hai cùng bước qua bao nhiêu sóng gió, càng lúc càng thấu hiểu và gắn bó hơn. Phu thê đồng lòng, dẫu phía còn trăm nghìn khó khăn, cũng chẳng còn sợ chi nữa.

 

Loading...