Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:41:48
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không !”

“Là !”

Lâm Uyển Nhi: “……”

Kiều Nhi giận đến trừng mắt liếc Cố Hạo, kế đó sang Lâm Uyển Nhi, trong mắt mang theo mấy phần bất đắc dĩ, tựa như cầu cứu.

Cố Hạo hì hì nàng, đầu lễ phép chắp tay, hướng về phía Lâm Uyển Nhi : “Uyển Nhi tỷ, tiểu sinh Cố Hạo, hôm nay là đầu gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Lâm Uyển Nhi gật đầu đáp lễ.

Nam nhân tuy tuổi lớn, song y phục chải chuốt, khí độ bất phàm, liền xuất chẳng hạng tầm thường. So với phận của Kiều Nhi, đúng là môn đăng hộ đối. Có điều… ánh mắt Kiều Nhi chẳng hề mặn mà chi.

Nghĩ ngợi chốc lát, Lâm Uyển Nhi bèn mỉm : “Cố công tử, với Kiều Nhi chút chuyện trò chuyện riêng, ngài thể…”

Chưa dứt lời, Cố Hạo xua tay, tươi rói: “Được , các nàng cứ chuyện, đây cùng Tống ngoài dạo một vòng là .”

Tống Ngọc: “???”

Chưa kịp phản ứng, Cố Hạo kéo khỏi gian phòng.

Trong phòng chỉ còn hai nữ tử, Lâm Uyển Nhi mới Kiều Nhi hỏi: “Kiều Nhi, rốt cuộc là chuyện gì?”

Kiều Nhi ảo não thở dài: “ quả thật một mối hôn ước từ nhỏ. Từ khi nhận cha nương ruột, mới chuyện . Người lớn hai bên chờ đến tuổi cập kê liền gả cho .”

“Thế… thấy ?”

Kiều Nhi ngập ngừng, rõ ràng trong lòng cũng rõ ràng lắm.

Nàng là nữ nhi của chủ hiệu tơ lụa, còn Cố Hạo là công tử của một đại hộ chuyên nghề nhuộm vải, hai nhà giờ đều ăn qua . Cái gọi là “đính ước” thật chẳng qua là một cuộc liên hôn mang màu sắc lợi ích thương gia.

Lâm Uyển Nhi xong, trong lòng cũng hiểu rõ phần nào. Chuyện hôn nhân xưa nay luôn trưởng bối quyết định , mà Kiều Nhi là một trong vô vàn nữ tử quyền lựa chọn vận mệnh.

“Vậy định ? Một bên là việc nhà, một bên là việc đời , cảm thấy cái nào quan trọng hơn?”

Kiều Nhi ủ rũ đáp: “Tỷ tỷ, cả hai đối với đều quan trọng cả.”

Lâm Uyển Nhi trầm ngâm, chậm rãi : “Nếu như , chẳng bằng thử chấp nhận . Ta thấy Cố công tử đối với lòng.”

Kiều Nhi bĩu môi: “ bảo suốt ngày chơi bời lêu lổng, còn phong lưu trăng hoa… chẳng thật giả.”

Lâm Uyển Nhi mỉm : “Muội đừng ngoài , hãy dùng mắt và tim nhận.”

 

Phía lầu

Hạt Dẻ Nhỏ

Cố Hạo cùng Tống Ngọc đang dạo quanh phố, một , một im.

“Ê Tống , quen Kiều Nhi tử lâu, nàng thích ăn gì ?”

Tống Ngọc lắc đầu.

“Thế còn thích chơi gì?”

Tống Ngọc vẫn lắc đầu.

Cố Hạo xị mặt, đành tự tìm cách lấy lòng mỹ nhân.

Hai trò chuyện, thì tới một cửa tiệm châu báu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-42.html.]

Cố Hạo đột nhiên dừng bước.

Tống Ngọc thấy bèn hỏi: “Sao ?”

Cố Hạo đáp, liền rảo bước trong, Tống Ngọc cũng đành theo .

Tiệm châu báu sáng rực rỡ, ông chủ niềm nở đón: “Hai vị công tử, mời trong xem hàng, châu ngọc trâm thoa đều đủ.”

Cố Hạo đảo mắt một vòng, rốt cuộc chọn một chiếc vòng ngọc, để ông chủ gói hộp gấm cẩn thận, trả tiền xong sang thấy Tống Ngọc đang ngẩn một quầy trưng bày.

Hắn bước tới vỗ vai: “Tống , cũng mua tặng cho Uyển Nhi tỷ ?”

Tống Ngọc ngơ ngẩn một lúc, gật đầu.

Ông chủ thấy thế, vội lấy một cây trâm ngọc đưa giới thiệu: “Chiếc trâm chế từ ngọc quý, đầu trâm khắc hình Lâm Uyển Nhi, óng ánh mềm mại. Tiểu tướng công mua tặng nương tử là tuyệt nhất.”

Cố Hạo thấy Tống Ngọc thích, liền luôn: “Thôi để trả giùm.”

Tống Ngọc vội lắc đầu: “Không cần, tiền.”

Nói liền lấy bạc trả xong.

 

Trở về tửu lâu

Cố Hạo lập tức đưa hộp quà cho Kiều Nhi: “Tặng đó, mở thử xem.”

Kiều Nhi mở nắp hộp, thấy là một chiếc vòng ngọc, ngẩn hỏi: “Sao ngươi tặng ?”

Cố Hạo ngượng ngùng gãi đầu: “Thấy vòng hợp với , nên… mua tín vật định tình.”

Kiều Nhi ngỡ ngàng, ngờ thật lòng như .

Nhớ đến lời Lâm Uyển Nhi , nàng khẽ ngẩng đầu , cảm giác dường như… cũng đến nỗi nào.

Lúc , một quản gia bước lên thì thầm vài câu với Kiều Nhi, nàng liền cau mày, sang với Lâm Uyển Nhi: “Tỷ tỷ, trong nhà chút việc, về .”

Lâm Uyển Nhi gật đầu, dặn dò nàng về cẩn thận.

Kiều Nhi cùng Cố Hạo rời , trong phòng chỉ còn phu thê Tống Ngọc.

Lâm Uyển Nhi lên, chuẩn xuống lầu, thì Tống Ngọc gọi : “Nương tử, cái tặng nàng.”

Tống Ngọc đưa chiếc hộp nhỏ đến mặt nàng.

Lâm Uyển Nhi mở , bên trong là một cây trâm ngọc tinh xảo.

“Thích ?”

Lâm Uyển Nhi mặt đỏ, khẽ gật đầu: “Thích.”

“Vì nương tử trâm, nên mua tặng.”

Từ lúc xuyên đến đây, nàng vẫn buộc tóc bằng vải, đơn giản tiện lợi, nhưng ở nơi cổ đại thì quả thực kỳ lạ.

Tống Ngọc nhẹ nhàng lấy trâm, cắm lên mái tóc nàng.

Rồi khẽ : “Đẹp lắm.”

 

 

Loading...