Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-10-07 09:22:07
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm mồng Hai Tết, Tống mẫu chuẩn sẵn mấy gánh đồ , gọi Tống Ngọc dậy dắt xe lừa, đưa Lâm Uyển Nhi về ngoại gia.

Từ ngày thành , bọn họ vẫn về Linh Thủy thôn bái kiến nhạc phụ nhạc mẫu. Nhân ngày đầu năm, Tống mẫu nghĩ nên chuẩn chu đáo một chút, cũng coi như cho Lâm Uyển Nhi thể diện.

Chỉ là, Lâm Uyển Nhi thật tâm chẳng về nơi đó.

Từ khi rõ tâm tư của Lâm Sương, nàng càng thêm kiêng kỵ cái nhà . Nhất là nghĩ tới việc dẫn Tống Ngọc cùng về, trong lòng nàng chút bất an.

Không ngờ, kịp mở lời từ chối, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Tống mẫu mở cửa, thấy một ảnh quen thuộc, liền niềm nở:

“Ơ kìa, là thông gia đấy ? Mau , mau , ngoài lạnh lắm.”

Người đến chính là phụ của Lâm Uyển Nhi – Lâm lão nhị. Ông tay cầm bầu rượu, :

“Đêm qua nương nó dặn , mồng Hai nhất định tự sang đón Uyển Nhi và hiền tế về dùng cơm. Cũng lâu gặp con bé, trong nhà ai nấy đều nhớ nó cả.”

Tống mẫu liền khách khí đáp:

“Uyển Nhi gả Tần gia cũng là nhà , trách bận rộn quá mà cho hai đứa về thăm thông gia, nay nhạc phụ tới đón, thật quý hoá.”

Nghe hai trò chuyện ngoài sân, Lâm Uyển Nhi dắt Tống Ngọc cùng .

Nhìn thấy phu thê hai dung mạo rạng rỡ, mặt mày hồng nhuận, Lâm lão nhị thoáng sững . Từ khi Lâm Uyển Nhi gả , ông từng tới thăm, chỉ Lâm Sương kể sơ qua chuyện phu gia nữ nhi, ai dè hôm nay tận mắt thấy, mới bọn nhỏ sống cũng tệ.

“Cha.” Lâm Uyển Nhi nhàn nhạt lên tiếng, trong mắt lộ chút thiết nào.

Tống Ngọc cũng khẽ gật đầu chào: “Cha.”

Lâm lão nhị gượng, gật đầu đáp , : “Đêm qua nương các con hầm canh gà, còn bánh tổ và bánh củ cải, bảo nhất định mời bằng hai đứa về ăn cho vui cửa vui nhà.”

Hạt Dẻ Nhỏ

Lâm Uyển Nhi nhíu mày. Nàng tin kế mẫu lòng như .

nếu đến tận cửa, từ chối e sẽ trong thôn dị nghị, bảo nàng bất hiếu. Nàng đành gật đầu đồng ý:

“Vậy chúng chuẩn .”

Tống mẫu bày sẵn mấy gánh đồ: gạo nếp, cá muối, còn mấy hũ dưa muối chua chua giòn giòn nàng tự tay . Nàng ân cần dặn dò:

“Uyển Nhi, trở về bên , thoải mái thì nhớ nhẫn nhịn một chút, đừng để chê.”

“Con , nương.”

Tống Ngọc dắt xe lừa sân, giúp Uyển Nhi bước lên. Lâm lão nhị phía đ.á.n.h xe, đón nữ nhi cùng hiền tế về Linh Thủy thôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-38.html.]

Đi một đoạn, Lâm Uyển Nhi khẽ kéo tay áo Tống Ngọc, thấp giọng:

“Phu quân, hôm nay nếu thấy điều chi đúng, đừng lên tiếng. Chúng ăn xong bữa về, đừng để dây dưa thêm nữa.”

Tống Ngọc ngẩn , đó gật đầu: “Nương tử yên tâm, lời nàng.”

Lâm Uyển Nhi mím môi , trong lòng cảm thấy ấm áp lạ thường.

Khi xe lừa về đến đầu thôn, dân Linh Thủy thôn đều ngạc nhiên. Ai nấy đều thấy chiếc xe chở đầy đồ, mà nữ nhi gả năm nào, nay gả nhà phúc hậu như , còn mang về nhiều lễ vật thế !

“Lâm lão nhị thật phúc, cưới yế tử thế !”

“Chậc, Tống Ngọc từng ngốc đó, mà coi kìa, giờ khác chi bình thường !”

“Uyển Nhi đúng là , phu thê ân ái, sống sung túc…”

Lâm lão nhị mà hãnh diện, chỉ hận thể vỗ n.g.ự.c khoe khoang nữ nhi rượu của một phen.

Về đến sân Lâm gia, Lâm Sương đang bận rộn trong bếp, thấy hai bước , nàng vội vàng váy áo bước , :

“Tỷ tỷ, tỷ phu, mau nhà , ấm mới pha xong.”

Tống Ngọc lạnh nhạt liếc nàng một cái, đáp.

Uyển Nhi cũng chỉ gật đầu qua loa, gọi một tiếng “ ”.

Lâm Sương hổ, nhưng vẫn cố nén.

kế mẫu trong nhà – Giang thị – tin nữ nhi và tế tử tới, lập tức từ bếp chạy , vẻ mặt đến rạng rỡ:

“Ôi trời, Uyển Nhi và hiền tế về ? Mau nhà, mau nhà!”

Lời ngọt như mía lùi, khiến rùng .

Lâm Uyển Nhi chỉ nhạt, cùng Tống Ngọc bước .

Bữa cơm Tết , ai cũng rôm rả, chỉ phu thê Lâm Uyển Nhi là ăn uống lặng lẽ, quá nhiều lời.

Giang thị và Lâm Sương thỉnh thoảng đưa mắt liếc về phía Tống Ngọc, ánh mắt chứa đầy toan tính.

Mà Lâm Uyển Nhi một bên, thu hết ánh mắt.

Nàng nhấp một ngụm canh, khẽ nghĩ: Hôm nay chỉ là mở màn. Có lẽ sóng gió thật sự, vẫn còn đang chờ phía .

 

 

Loading...