Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-10-07 09:21:42
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa đặt chân phòng, Lâm Uyển Nhi liền cảm thấy bụng nhói lên từng cơn, kịp vững dòng chất ấm nóng trào . Nàng khẽ hít một , sắc mặt tái nhợt—thì là tới tháng.

Lâm Uyển Nhi c.ắ.n môi, lòng thầm rủa: “Xuyên qua mà cái cũng bỏ qua !”

Nàng cuống quýt quanh, trong lòng càng thêm bất an—trong nhà chẳng thứ gì dùng , Tống mẫu mặt. Quả thực là hổ vô cùng!

Ngay khi nàng còn đang khom ôm bụng, thì cánh cửa đẩy . Tống Ngọc từ ngoài tiến , thấy nương tử sắc mặt trắng bệch, thể run rẩy thì hoảng sợ tới mức vội bước tới ôm lấy nàng.

“Uyển Nhi, nàng ? Là đau bụng ? Ta đưa nàng tìm đại phu!”

Dứt lời, bế bổng nàng lên, định khỏi phòng.

“Không… cần … Chỉ là khó chịu một chút, nghỉ ngơi sẽ …” Lâm Uyển Nhi vội giữ chặt áo , mặt đỏ bừng dám thẳng.

Tống Ngọc chau mày, hiểu: “Bụng đau khám? Lỡ là bệnh thì !”

Lâm Uyển Nhi c.ắ.n nhẹ môi, bối rối cúi đầu: “Không bệnh… chỉ là việc… của nữ nhân thôi. chỉ cần nước ấm là .”

Nghe , Tống Ngọc liền gật đầu, lập tức đun nước.

Chẳng mấy chốc, bê chậu nước nóng trở về, vốn định giúp nàng lau rửa, nhưng cửa nàng đỏ mặt xua ngoài.

Tống Ngọc gãi đầu, ngơ ngẩn ngoài cửa, dán tai lắng , nhưng trong phòng im ắng khiến càng thêm lo lắng.

Trong phòng, Lâm Uyển Nhi y phục, c.ắ.n răng chịu đau. Có lẽ đây là đầu thể tới kỳ nguyệt sự, nên đau tới mức lưng nhức mỏi, như đè đá. Nàng toan đem xiêm y bẩn giặt nhưng lên chóng mặt, đành phịch xuống giường.

Không chịu nữa, Tống Ngọc vội chạy sang nhà đại phu họ Tưởng.

Vừa thấy hấp tấp chạy , Trương đại phu giật : “Sao thế Tống tiểu tử? Nương tử ngươi bệnh ?”

, nàng đau bụng lắm, mặt trắng bệch! Trong phòng còn mùi máu… chắc chắn là thương ! Xin đại phu mau theo về xem cho nàng!”

Trương đại phu sắc mặt quái lạ, đặt hộp t.h.u.ố.c xuống, khẽ ho một tiếng: “Không cần, nương tử ngươi .”

Tống Ngọc ngẩn : “Không ? nàng đau mà…”

Lúc , phu nhân của Trương đại phu là thím Thôi . Trương đại phu bèn nháy mắt: “Nàng giải thích cho Tống tiểu tử .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-14.html.]

Thím Thôi kéo Tống Ngọc xuống, từ ái: “Tiểu tử ngốc, nương tử ngươi tới nguyệt sự thôi, nữ nhân nào cũng , mỗi tháng đều chịu. Vài ngày là khỏi, chỉ cần nghỉ ngơi, đừng để lạnh bụng, uống chút nước đường đỏ sẽ dễ chịu hơn.”

Tống Ngọc hiểu lắm, nhưng cũng cố gắng ghi nhớ từng lời.

Thím Thôi lấy mấy cái nguyệt đới chuẩn sẵn, gói cẩn thận đưa cho : “Cầm về đưa cho nàng dùng, nhớ chăm sóc nàng thật .”

Tống Ngọc cảm tạ chạy một mạch về nhà.

Lúc về tới, Lâm Uyển Nhi đang co quắp giường, vẫn còn tỉnh hẳn.

Hắn nhẹ nhàng bước tới, bên mép giường, nắm tay nàng, thấy sắc mặt nàng lúc cau mày, lúc rên khẽ vì đau mà lòng như kim châm.

Hạt Dẻ Nhỏ

Nàng tỉnh , liền thấy ánh mắt đang dõi theo đầy xót xa.

“Uyển Nhi, nàng thấy đỡ hơn ?”

Lâm Uyển Nhi gật đầu, khóe môi nhợt nhạt nở nụ mỏng.

Tống Ngọc lấy gói vải đưa cho nàng. Lâm Uyển Nhi mở , thấy là mấy dải nguyệt đới sạch sẽ liền đỏ mặt. “Chàng… còn chạy tìm đại phu thật ?”

Tống Ngọc chẳng thấy ngại, còn nghiêm túc xoa bụng nàng.

“Để xoa cho nàng, thím Thôi như sẽ dễ chịu hơn.”

Động tác vụng về nhưng chân thành, bàn tay ấm nóng bụng nàng dịu nhiều, cảm giác đau đớn cũng vơi bớt phần nào.

Một lúc , Tống Ngọc chạy .

Khi về, mang theo một bát nước đường đỏ nóng hổi, nhẹ nhàng đỡ nàng dậy, từng thìa từng thìa đút cho nàng.

Lâm Uyển Nhi , lòng ấm áp như sưởi. Hắn tuy ngốc, nhưng lòng chân thành, ngại phiền, hề e ngại những chuyện riêng tư của nữ nhân, chỉ mong nàng đau.

Thế gian , mấy ai thể như Tống Ngọc?

Nàng khẽ , nụ dịu dàng như ánh chiều tà núi.

 

 

Loading...