Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-10-07 09:21:40
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Lâm Uyển Nhi dậy sớm như , Tống mẫu chút ngạc nhiên, thuận miệng hỏi:

“Uyển Nhi , đêm qua ngủ quen giường lạ ?”

Lâm Uyển Nhi nhất thời , chỉ lúng túng gật gật đầu lắc lắc đầu, đó nhanh chóng rửa mặt súc miệng, một tiếng ngoài vội vã rời .

Nàng tiến gian, mới phát hiện nơi chật ních chẳng còn chỗ đặt chân. Trong linh tuyền, cá nhảy loạn tưng bừng, từng con từng con béo múp lượn vòng.

Lâm Uyển Nhi đám cá trong suối, lòng chỉ một ý niệm: hôm nay nhất định bán thật nhiều cá, kiếm cho bằng bạc!

Nàng quen đường trấn, liền mang theo một cái giỏ tre, bên trong là mớ cá bắt từ linh tuyền, nhưng để tránh khác sinh nghi, nàng cố ý giả vờ như mới bắt từ sông lên.

Vừa tới đầu thôn, liền gặp quen là Vương Nhị – thợ săn trong thôn đang đ.á.n.h xe bò trấn, y thấy nàng thì nhiệt tình mời cùng.

Trên xe hai ba thôn dân, đều là trấn mua đồ, thấy nàng liền niềm nở giúp đỡ, còn :

Hạt Dẻ Nhỏ

“Uyển Nhi, cá bắt ở mà béo ?”

Lâm Uyển Nhi đáp nhẹ nhàng:

“Dạ, ở khúc sông phía thượng lưu ạ.”

Nghe , mấy phụ nhân thầm ghi nhớ trong lòng, định bụng về dặn trượng phu cũng bắt cá thử xem .

Chẳng bao lâu xe bò tới trấn . Lâm Uyển Nhi vốn định nên lấy mấy đồng tiền đưa cho Vương Nhị, nhưng y là nhiệt tình, nhất định chịu lấy. Cuối cùng nàng đành đưa cho y một con cá lớn coi như tạ lễ. Vương Nhị thấy liền ha hả:

“Vậy , nhận cá, đến chiều đón về.”

Lâm Uyển Nhi đáp lễ cảm tạ, đoạn trấn.

Hôm nay cá bán đặc biệt nhanh, nàng cần rao, chỉ đó một lát liền bu mua. Thời tiết sang thu, trong trấn sợ mùa đông sông đóng băng, bắt cá, nên ai nấy đều mua sẵn đem muối để dành ăn tết.

Nàng tranh thủ khi chú ý liền từ trong gian lấy thêm cá , khéo léo cho giỏ tre, ai nhận điểm khác lạ, bởi ai nấy đều chỉ quan tâm mua .

Một buổi sáng qua , cá bán gần hết. Đặc biệt hôm nay còn một chưởng quầy tửu lâu đến tìm nàng, đặt mua cá lâu dài, còn đưa năm lượng bạc tiền đặt cọc.

Tổng cộng hôm nay nàng kiếm mười lượng bạc – là ngày lời nhất từ tới nay.

Đang lúc định về, ngang qua tiệm thuốc, Lâm Uyển Nhi vô tình thấy một tiểu cô nương tiểu nhị trong tiệm nắm cổ áo quẳng ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ga-cho-ngoc-tu-nang-duoc-sung-thanh-bao-boi/chuong-12.html.]

“Đi , đừng tới đây quấy rầy, nghèo kiết xác còn mơ đổi thuốc!” – tên tiểu nhị xua tay với vẻ ghét bỏ.

Tiểu cô nương chừng mười một, mười hai tuổi, gầy trơ xương, đầu tóc rối bù, đôi chân trần tím tái vì lạnh, vẫn kiên cường chịu :

“Tiểu ca, tiền thật, nhưng đây là nhân sâm do đào , thể đổi lấy t.h.u.ố.c cứu mạng cho gia gia…”

Nói , tiểu cô nương lấy một túi vải nhỏ, trong đó là một cây sâm nhỏ chỉ bằng ngón tay út. Tiểu nhị ngó thấy liền nhạo:

“Thứ mà đòi đổi thuốc? Về , đừng mất mặt nghèo!”

Hắn vung chổi đuổi như đuổi chó, tiểu nha đầu lảo đảo suýt ngã xuống bậc thềm.

Lâm Uyển Nhi thấy đành, liền bước tới đỡ bé dậy, nghiêm giọng :

“Ngươi là lớn mà bắt nạt tiểu cô nương, thấy hổ ?”

Tiểu nhị hừ lạnh một tiếng bỏ trong quầy thuốc.

Tiểu Nha đầu lau nước mắt, rụt rè :

“Đa tạ tỷ tỷ giúp .”

Lâm Uyển Nhi mỉm gật đầu, nhẹ giọng hỏi:

“Gia gia của mắc bệnh gì?”

“Muội , chỉ đại phu lập tức uống t.h.u.ố.c theo toa .”

Nói , hài tử lấy trong áo một tờ giấy t.h.u.ố.c đưa nàng. Lâm Uyển Nhi liếc , thấy những vị t.h.u.ố.c quý giá, nghèo nào cũng thể mua nổi.

“Muội còn nhân nào khác ?” nàng hỏi.

“Không ạ, từ nhỏ chỉ gia gia, nương cũng cha.”

Lâm Uyển Nhi thở dài. Đứa nhỏ thật sự đáng thương.

“Được , đây chờ, giúp bắt thuốc.”

 

 

Loading...