Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-10-03 07:17:48
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạt giống lúa mì năng suất cao
Nàng dám lén lút lấy trộm y phục tơ lụa của An Kỳ, đeo châu ngọc Thái hậu ban tặng, sai hai nhi tử giả nha đỡ "thưởng hoa" trong vườn, vặn Phùng phu nhân đến thăm bắt gặp.
"Ôi chao, đây là vị phu nhân nào ? Cách ăn mặc quả thật độc đáo." Phùng phu nhân như .
An Kỳ tin vội vã chạy đến, tức giận đến run cả : "Người ! Đem Tôn thị nhốt về phòng!"
Xoay tạ với Phùng phu nhân: "Để tỷ tỷ chê , đây là đứa hiểu chuyện của ..."
Phùng phu nhân hạ giọng : "Ta hiểu , nhà ai mà chẳng vài ba thích đáng phiền chứ?"
Điều khiến An Kỳ an lòng nhất là An Đại Phú quả thật tiến bộ.
Y chủ động yêu cầu: "Tỷ, chúng dọn đến trang viên , ở đây cũng phiền hai ngày . Đệ sớm một chút, sớm quen với công việc ở trang viên."
Lại đỏ mặt : "Vợ ... sẽ quản nàng , nhất định sẽ để nàng chuyện ngu xuẩn nữa."
An Kỳ thăm dò hỏi: "Đệ thật sự tự mở tiệm ? Đệ phát tài lớn ?"
An Đại Phú lắc đầu như trống bỏi: "Đệ ! Đệ cứ giúp tỷ coi sóc trang viên là , theo tỷ việc thật an tâm!"
Ừm, hiếm khi tỉnh táo như !
Sau vài ngày quan sát, Vương thị cuối cùng cũng nhận hiện thực –
Con gái tuy phú quý, nhưng đang nhảy múa mũi đao, giàu sang ở kinh thành quá nhiều, sơ ý một chút là đầu dễ rời khỏi cổ. Nàng kéo Tôn thị cảnh cáo: "Nếu còn trò nữa thì sẽ tiễn ngươi về quê!"
Lại dịu giọng với An Kỳ: "Nương cầu gì khác, chỉ mong con miếng cơm an mà ăn."
An Kỳ dọn dẹp trang viên hai trăm mẫu ở phía tây thành, nhà ngói xanh ba gian, kho lương và chuồng gia súc. Khi gia đình An Đại Phú dọn , Tôn thị còn lẩm bẩm " bằng đại trạch kinh thành", An Trường Lâm trừng mắt một cái liền nín bặt.
An Kỳ chỉ những thửa ruộng liền kề: "Hai trăm mẫu ruộng , sẽ nhờ trông nom. Tá điền đều là thật thà, nhưng cũng cần cẩn trọng khi giao thiệp."
Nàng đặc biệt dặn dò: "Đặc biệt chú ý – đừng để Tôn thị nhúng tay sổ sách, thấy nàng đáng tin, nhất định quản chặt nàng ."
An Đại Phú gật đầu tuân lệnh.
Đêm khuya tĩnh lặng, An Kỳ chớp mắt gian. Mở trang mua sắm, tìm kiếm "hạt giống lúa mì siêu năng suất chịu hạn".
"Mỗi mẫu cho tám trăm cân... nếu trồng loại , chẳng sẽ dọa sợ cổ nhân ?" Nàng lẩm bẩm, một mẫu ít nhất 20 cân hạt giống lúa mì, 200 mẫu thì đặt mua bốn nghìn cân hạt giống lúa mì.
Ngày hôm , nàng triệu tập tá điền, đưa lời giải thích chuẩn sẵn: "Đây là hạt giống lúa mì năng suất cao mà bỏ tiền lớn mua từ thương đội Tây Vực, rằng mỗi mẫu thể cho thu hoạch năm thạch ( sáu trăm cân)."
Lão tá điền Lý đầu bật : "Phu nhân đừng lừa! Đất của chúng nhất cũng chỉ thu ba thạch!"
An Kỳ giả vờ thần bí: "Cứ thử một vụ xem , cứ an tâm gieo trồng. Nếu mất mùa sẽ bù lương thực cho , nếu mùa thì chúng vẫn chia theo tỷ lệ ba bảy như cũ, nhưng đến lúc đó, sẽ còn chịu đói nữa."
Các tá điền nửa tin nửa ngờ nhận hạt giống, lẩm bẩm: "Phu nhân quan gia thật dễ lừa, sản lượng năm thạch mỗi mẫu mà cũng tin. Cũng nếu thật sự mất mùa, chủ nhà bù cho chúng , đến lúc đó đói bụng thì đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-88.html.]
Hạt giống lúa mì gieo xuống, năm thu hoạch xong lúa mì nhất là trồng ngô. Trước đây tá điền đều trồng một vụ đậu tương, hoặc lạc (đậu phộng) các loại, nhưng bằng trồng ngô, ngô năng suất cao hơn những loại đó, thể no bụng. Tốt nhất là trồng cả ngô và khoai lang, như chắc chắn năng suất cao. Đến lúc đó điều chỉnh một chút, cũng coi như là công lao của Dương Hạo.
rắc rối là hạt giống ngô và khoai lang thì giải thích nguồn gốc của hai loại lương thực thế nào? Lại lấy cớ thương đội Tây Vực ? Vạn nhất Hoàng thượng phái đến Tây Vực thì ? Chẳng sẽ lộ tẩy ? Hay là thương đội hải ngoại? Ừm, cái !
An Kỳ gọi An Đại Phú đến: "Đệ thường chợ, về loại lương thực mới lạ nào từ hải ngoại ?"
An Đại Phú gãi đầu: "Đệ chuyện với thương đội nhà họ Triệu, nhưng họ bên Mân Nam thương thuyền từ hải ngoại..."
An Kỳ vốn định dành năm mươi mẫu đất để trồng hoa hồng và hoa nhài, nguyên liệu mỹ phẩm. Ai ngờ tin tức , các tá điền đều quỳ rạp xuống đất!
"Phu nhân ! Đất mà trồng hoa, sẽ trời giáng sấm sét!" Lão Lý đầu run rẩy dập đầu.
Gà Mái Leo Núi
Tôn thị nhân cơ hội châm ngòi thổi gió: "Đại tỷ thật là bày trò! Đất lương thực trồng cái thứ hoa vớ vẩn gì!"
An Trường Lâm ủng hộ nữ nhi: "Kỳ Nhi ắt thâm ý."
An Kỳ đành nhượng bộ: "Vậy thì cứ trồng mười mẫu thử xem ."
Kết quả ngày hôm – các lão bà nhà tá điền bờ ruộng than đất trời, thà trả ruộng chứ chịu phí hoài đất đai! An Kỳ đành đổi sách lược, sai Lão Chu hỏi thăm đất đai núi non quanh kinh thành.
"Tây Sơn quả thật đồi hoang," Lão Chu bẩm báo, "nhưng là đất đá vụn, e rằng trồng hoa."
Thẩm nương tử đề nghị: "Hôm đó vị Phòng phu nhân trong của hồi môn của nàng một mảnh rừng núi, địa thế bằng phẳng, nhưng sản xuất lương thực, nàng , chi bằng chúng tìm nàng mua ?"
lúc An Kỳ chuẩn xem đất, trang viên đột nhiên truyền đến tin báo khẩn cấp – Tôn thị trộm hạt giống lúa mì định bán cho trang viên đối diện!
Quả thật là trộm nhà khó phòng!
Hóa Tôn thị chê trang viên thanh khổ, cấu kết với địa chủ trang lân cận, với giá mười lượng bạc lén bán "hạt giống lúa mì năng suất cao"! May mắn An Đại Phú phát hiện kịp thời, dẫn chặn Tôn thị đang vận chuyển hàng.
An Trường Lâm tức giận động gia pháp ngay tại chỗ, roi tre quất khiến Tôn thị than đất trời: "Ta chỉ đổi chút tiền son phấn!"
An Kỳ lạnh lùng : "Nếu chê trang viên buồn tẻ, chi bằng ở trong thôn chia cho mười mẫu đất để trồng trọt?"
Tôn thị sợ hãi liên tục dập đầu: "Đại tỷ, dám nữa! Xin hãy tha cho ! Ta dám nữa!"
An Kỳ cuối cùng mặt hai đứa cháu, tha cho Tôn thị, nhưng vẫn giáo huấn một phen mặt: "Tôn thị, tha cho ngươi là vì mặt hai đứa trẻ. Ngươi xem ngươi kìa, gương gì cho hai đứa trẻ? Chẳng lẽ ngươi chúng nó từ nhỏ trộm cắp vặt vãnh ? Lần sẽ phạt ngươi mỗi ngày theo tá điền xuống ruộng, đưa nước nấu cơm cho họ. Nếu , ngươi tự về Bình An huyện !"
Hạt giống lúa mì rốt cuộc cũng gieo xuống.
An Kỳ bờ ruộng, các tá điền nửa tin nửa ngờ gieo "hạt giống lúa mì năng suất cao".
Lão Lý đầu lẩm bẩm: "Hạt giống đỏ quái dị, đừng là nhuộm màu..."
An Kỳ mỉm , thầm nghĩ: "Đến khi thu hoạch, các ngươi mới thế nào là 'điềm lành' thật sự."
Xa xa, An Đại Phú đang nghiêm túc ghi chép những điểm cốt yếu khi gieo trồng, ánh nắng chiếu khuôn mặt rám nắng của y, toát lên vài phần trang trọng.