Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-10-01 14:59:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trực tiếp “đẩy hàng”

 

Dương Liễu căng thẳng kéo kéo tay áo An Kỳ: "Nương, chân con chút mềm nhũn..."

 

An Kỳ nuốt nước bọt: "Đừng sợ, hai con từng thấy cảnh tượng lớn nào ư? Cứ coi như là ... ăn cỗ ở đầu làng!"

 

(Ấy mà ăn cỗ ở đầu làng nào cần hành lễ với sư tử đá .)

 

Vừa mới bước cổng lớn, hai con gây trò đầu tiên,

 

"Dương phu nhân đến, " Người gác cổng cao giọng thông báo.

 

An Kỳ theo phản xạ giơ tay lên: "Chào !"

 

Các phu nhân quý tộc cả sảnh đường: "...?"

 

Dương Liễu nhanh trí, vội vàng giật giật tay áo mẫu , nhỏ giọng nhắc nhở: "Nương, hành lễ!"

 

An Kỳ lúc mới sực tỉnh, vội vàng cúi : "Kính... kính chào các vị phu nhân!"

 

Động tác quá mạnh, cây trâm cài đầu "vút" một tiếng bay , chính xác đập trúng chậu cây cảnh yêu quý nhất của phu nhân huyện lệnh.

 

Cả sảnh đường im lặng.

 

Khóe miệng phu nhân huyện lệnh giật giật: "Dương phu nhân... thật là hoạt bát."

 

An Kỳ khan: "Ha, ha ha, thời tiết thật ..."

 

Dương Liễu ngược linh cơ nhất động, học theo kiểu trong phim truyền hình, đàng hoàng chỉnh tề hành một lễ: "Tiểu nữ Dương Liễu, kính chào các vị phu nhân."

 

Giọng thanh thúy, động tác tiêu chuẩn, khiến vài vị phu nhân liếc .

 

"Đứa trẻ quả thật lanh lợi." Một phu nhân mặc y phục màu tím thẫm .

 

An Kỳ thở phào nhẹ nhõm, đang định khiêm tốn vài câu, đột nhiên chân vấp một cái,

 

"Rầm!"

 

Nàng trực tiếp quỳ xuống mặt phu nhân huyện lệnh.

 

Cả sảnh đường lập tức im lặng.

 

Phu nhân huyện lệnh: "..."

 

Các phu nhân: "..."

 

Dương Liễu: "...Nương, đang hành đại lễ ?"

 

An Kỳ nước mắt: "Ta, đây là..."

 

Gà Mái Leo Núi

Phu nhân huyện lệnh nhịn : "Dương phu nhân mau mau dậy, cần hành đại lễ ."

 

An Kỳ đỏ mặt bò dậy, trong lòng mắng cái ngưỡng cửa một trăm .

 

Trên yến tiệc, An Kỳ như đống lửa.

 

Nàng dùng những đôi đũa bạc tinh xảo , chẳng lẽ nhà giàu thì dùng đũa gỗ ? tiền đốt chơi! Trong lúc nàng đang thầm chê bai, chợt lơ đãng một thoáng, ngờ khi gắp thức ăn, một miếng thịt kho tàu "vút" một tiếng bay , vặn rơi trúng váy của phu nhân đối diện.

 

"Xin, xin !" An Kỳ luống cuống tay chân lấy khăn tay .

 

Vị phu nhân sắc mặt tái mét: "Không ..."

 

Không khí nhất thời vô cùng khó xử.

 

lúc , Dương Liễu đột nhiên dậy, ngọt ngào : "Kính thưa các vị phu nhân, nương của tiểu nữ gần đây nghiên cứu chế tạo một loại xà phòng hương hoa mới lạ, đặc biệt mang đến đây để các vị cùng thưởng thức."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-26.html.]

Sự chú ý của các phu nhân lập tức chuyển hướng: "Ồ? Xà phòng hương hoa gì ?"

 

Dương Liễu vội vàng mở hộp quà, lấy một thỏi xà phòng hoa hồng dại: "Thỏi từ những bông hoa hồng dại còn đọng sương sáng sớm, rửa mặt xong thể lưu hương cả một ngày dài đó ạ!"

 

Các vị phu nhân lập tức những thỏi xà phòng muôn màu muôn vẻ trong hộp quà hấp dẫn ánh mắt: "Ồ? Những thỏi xà phòng nhiều kiểu dáng đến ?"

 

Dương Liễu như một lớn nhỏ tiếp tục giới thiệu các loại xà phòng hương hoa, giọng thanh thúy, dùng từ nhã nhặn, giống một đứa trẻ năm tuổi: "Kính thưa các vị phu nhân, thỏi màu vàng là xà phòng hoa cúc, rửa xong thể khiến 'thanh đạm như cúc'; thỏi màu đỏ là xà phòng hoa hồng, rửa xong thể 'dung mạo xinh như hoa'; thỏi màu xanh lá là xà phòng bạc hà, rửa xong 'mát thấu tim gan, tâm hồn bay bổng'..."

 

Cả sảnh đường xôn xao, Con nha đầu nhỏ , ăn mà lanh lảnh thế chứ!

 

Phu nhân huyện lệnh cũng kinh ngạc hỏi: "Đứa trẻ bao nhiêu tuổi ? Sao lanh lợi đến ?"

 

An Kỳ vội vàng tiếp lời: "Tiểu nữ năm nay năm tuổi, bình thường thích theo việc..."

 

"Không chỉ ạ! Phu nhân," Dương Liễu chớp chớp đôi mắt to tròn, "con còn học nhiều kiến thức d.ư.ợ.c lý từ nương ! Ví dụ như thỏi xà phòng kim ngân hoa , thể tiêu viêm trị mụn; thỏi xà phòng bạc hà , dùng mùa hè thì mát lạnh nhất..."

 

Nàng thao thao bất tuyệt, về công dụng của từng thỏi xà phòng rõ ràng mạch lạc, thậm chí còn trích dẫn những câu trong "Bản Thảo Cương Mục" (thật là An Kỳ tối qua tạm thời dạy nàng ).

 

Các vị phu nhân mà ngơ ngác hết cả.

 

"Trời ạ! Đứa trẻ chẳng lẽ là thần đồng ?"

 

"Tuổi còn nhỏ mà hiểu nhiều như , tương lai nhất định sẽ nên nghiệp lớn!"

 

"Dương phu nhân thật phúc khí!"

 

An Kỳ bên cạnh trợn mắt há hốc mồm, Nữ nhi, kỹ năng diễn xuất của con giỏi quá ? Con bình thường ở hiện đại vốn thích xem ti vi học thuộc lời quảng cáo, ngờ lúc dùng , tuyệt vời!

 

Dương Liễu khẽ nháy mắt với nàng, tiếp tục biểu diễn: "Thỏi xà phòng lưu huỳnh là kỳ diệu nhất, thể trị các bệnh ngoài da cứng đầu, nhưng mùi vị đặc biệt, nên chúng con đặt tên cho nó là 'Hiệp khách trị mụn'! Dùng nó, mụn ba ngày là dọn nhà , da dẻ mịn màng như trứng bóc vỏ!"

 

"Hiệp khách trị mụn?" Phu nhân huyện lệnh nhịn , "Tên quả thật thú vị!"

 

Dương Liễu nghiêm túc giải thích: "Bởi vì nó giống như một hiệp khách, chuyên trị cái 'ác bá' là mụn đó ạ!"

 

Cả sảnh đường ầm lên, khí lập tức trở nên thoải mái.

 

Dương Liễu tiếp tục : “Hộp xà phòng gỗ đàn hương là dâng tặng phu nhân huyện lệnh, ngoài nương của tiểu nữ còn mang theo đủ loại xà phòng lẻ tẻ khác, các vị phu nhân thơm tho thể chọn lấy những thỏi thích mang về.”

 

Vừa , nàng đưa hộp xà phòng gỗ đàn hương đến mặt phu nhân huyện lệnh, hình nhỏ bé bưng hộp quà lớn, càng khiến phu nhân huyện lệnh cảm thấy thương xót, vội vàng hiệu cho nha bên cạnh nhận lấy, hơn nữa còn sai bà lão hầu ban thưởng cho Dương Liễu một túi tiền nhỏ.

 

Dương Liễu trở bên cạnh mẫu xuống, lén lút mở xem, hóa là hai hạt lạc vàng, quả nhiên phu nhân huyện lệnh thật hào phóng!

 

(An Kỳ: Nữ nhi, con đúng là ân nhân cứu mạng của nương mà!)

 

An Kỳ lúc lấy một chiếc hộp tinh xảo, chiếc hộp bốn chữ lớn 'Thẩm thị Bố Trang', khóe mắt nàng giật giật, bà chủ Thẩm thật thà quá ?

 

"Phu nhân, đây là kiểu y phục mới nhất của Thẩm thị Bố Trang, vì và bà chủ Thẩm của Thẩm thị Bố Trang chút giao hảo, đặc biệt xin bộ kiểu mới còn bày bán để dâng tặng phu nhân."

 

Phu nhân huyện lệnh vì món quà xà phòng mà vô cùng hài lòng, nên đối với bộ y phục cũng hết sức mong đợi: "Ồ? Mau mau mang lên đây, cho xem thử!"

 

Có nha đến nhận lấy hộp quà, khi phu nhân huyện lệnh mở , phát hiện bên trong là một bộ vải lụa đỏ, áo khoác ngoài bằng Nguyễn Yên La màu đỏ, thêu viền màu đen vàng. Nàng thấy bộ y phục thì rơi trầm tư, bao lâu mặc màu sắc rực rỡ như ? Rõ ràng khi còn trẻ, màu đỏ tươi chính là màu mà nàng yêu thích nhất.

 

lúc phu nhân huyện lệnh đang trầm tư, cuối cùng cũng chú ý đến y phục của hai con,

 

"Dương phu nhân, kiểu y phục của thật sự độc đáo," một phu nhân tò mò hỏi, "là tiệm nào may ?"

 

An Kỳ lập tức nắm bắt cơ hội, bật chế độ "quảng bá sản phẩm": "Đây là kiểu mới của Thẩm thị Bố Trang, dùng loại Nguyễn Yên La đến từ Giang Nam, hoa thêu là do tử của đại sư Tô Tú tự tay , mặc thoải mái nâng cao khí chất, quan trọng nhất là nâng cao đường eo, tôn vóc dáng thon thả mà che bụng mỡ..."

 

Nàng càng càng trôi chảy, thậm chí còn biểu diễn ngay tại chỗ sự tiện lợi của "nhu quần cải tiến hiện đại",

 

"Người xem tay áo , hẹp hơn nhu quần thông thường ba phần, khi ăn sẽ dính canh nước; gấu váy thêm lớp lót, gió lớn đến mấy cũng lo hở hang; điều tuyệt vời nhất là chiếc dây lưng ," nàng một tay kéo dây lưng của nhanh chóng thắt , "kéo một cái thì chặt, ấn một cái thì lỏng, vệ sinh đặc biệt tiện lợi!"

 

Các vị phu nhân quyền quý cả sảnh đường: "!!?"

 

Phu nhân huyện lệnh cũng những lời của nàng thu hút ánh mắt, từ trong trầm tư phản ứng , nhưng đúng lúc nàng đến chuyện vệ sinh, lập tức một ngụm phun : "Dương phu nhân thật là... thật là thẳng thắn, nhưng quả thật tiện lợi, bộ y phục đỗi yêu thích."

 

 

Loading...