Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:53:19
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe An Kỳ giải thích, Dương lão đầu cuối cùng cũng quyết định đồng ý thuê , nhưng điều y lo lắng là chuyện khác: "Vợ Hạo Tử đúng, việc quanh năm suốt tháng thế , còn mệt c.h.ế.t thì ! Thuê , nhưng đông khó tránh khỏi lắm lời, bí phương của con...."

 

"Phụ , cứ yên tâm, khâu quan trọng nhất của bí phương chắc chắn sẽ do chính chúng nắm giữ. còn một vấn đề nữa, đó là định bỏ tiền xây nhà , khi tuyển chỗ việc. Cho nên chúng sẽ biến căn nhà cũ thành xưởng xà phòng, còn nhà mới sẽ tên phu quân của , tất cả chúng sẽ dọn đến ở nhà mới." An Kỳ trấn an bằng một ánh mắt, đưa chuyện xây nhà. Hiện giờ bạc trong tay nàng đủ để xây một căn nhà ngói gạch , định tuyển công nhân thì cứ trực tiếp quyết định luôn chuyện nhà cửa .

 

"Nàng xây mấy gian phòng?" Dương lão đầu đương nhiên đồng ý việc xây nhà, trong mắt y, tiền chính là mua đất xây nhà, đó mới là cuộc sống an .

 

“Phụ mẫu một gian, cùng phu quân một gian, Dương Liễu một gian, Dật An lớn lên cũng phòng riêng, Đại tỷ một gian, chuẩn thêm một khách phòng, thì xây sáu gian. Cha, xây sáu gian nhà ngói gạch cần bao nhiêu ngân lượng ?” An Kỳ khẽ bấu đốt ngón tay tính toán, ít nhất là sáu gian phòng, mà căn nhà cũ chỉ ba gian, dỡ bỏ xây chắc chắn đủ, chi bằng cứ để đó xưởng sản xuất xà phòng.

 

“Sáu gian chính ốc, thêm bốn gian sương phòng nữa, ít nhất cũng ba mươi lạng bạc.” Dương lão đầu cũng khi còn sống ở nhà ngói gạch, bản ông thực hiện , ngờ nàng dâu mà ông thường xem thường giúp ông hiện thực hóa.

 

“Cha, ngân lượng thành vấn đề, cứ lấy từ tiền đặt cọc của Triệu lão gia mà chi . Chỉ là, vị trí xây nhà ở thì hơn?”

 

Dương lão đầu suy nghĩ một chút, “Trong thôn vị trí nào đủ lớn, chỉ thể chọn phía thôn, chỗ đó rộng hơn.”

 

An Kỳ gật đầu : “Được, cha chọn vị trí thì ý kiến. chọn phía thôn, dù chỗ đó cũng rộng, chi bằng chúng mua một mảnh đất lớn hơn, đến lúc đó quây thành sân viện, nuôi thêm ít gà vịt ngỗng, cũng thể trồng nhiều rau củ, cây ăn quả các loại, bọn trẻ cũng chỗ để chơi đùa.”

 

“Vậy thì đợi kiếm tiền, cũng mua một mảnh đất bên cạnh để xây nhà, sẽ gả nữa, sẽ chiêu tế, thuê cả đời cho tức phụ.” Dương Kim Hoa cũng cảm thấy chỗ đó , những lời An Kỳ với nàng lúc đó nàng cũng lọt tai, tự suy tính , quả nhiên chiêu tế vẫn hơn, ít nhất rể ở nhà vợ sẽ dám đ.á.n.h nàng , nếu lời thì đuổi khỏi gia môn. Ừm! Càng nghĩ càng thấy ý .

 

“Không thành vấn đề, thời gian gấp rút, nhiệm vụ nặng nề. Cha cứ tìm đội thi công, sẽ tìm thôn trưởng thúc để mua đất , đó sẽ chuyện tuyển .”

 

An Kỳ , vì đều đồng ý, nàng liền từ trong nhà xách một gói đường đỏ và hai bánh “Tượng xà phòng tinh dầu quý tộc” đến đầu thôn phía đông để thăm thôn trưởng Dương Đại Lâm.

 

Dương Đại Lâm đang mái hiên sân viện phì phèo hút t.h.u.ố.c lào, thấy An Kỳ ghé thăm, liền tủm tỉm hỏi: “Nàng dâu nhà Hạo Tử, thể ?”

 

“Dương thúc, thể cả, khỏe .” An Kỳ tủm tỉm đưa quà, “Ta đến là nhờ lão nhân gia giúp đỡ.”

 

Dương Đại Lâm thấy nàng xách đường đỏ và hai thứ gói bằng giấy, liền trừng mắt : “Nàng dâu nhà Hạo Tử, ngươi khách khí gì? Đường đỏ ngươi cầm về bồi bổ thể , việc gì cứ thẳng! Không cần mang theo đồ đạc.”

 

“Ai da! Thôn trưởng thúc, hiếu kính ngài đó ạ, ngài đừng khách khí nữa. Ngài cứ nhận lấy để thẩm bồi bổ thể, thể của khỏe , cần bồi bổ. Chuyện là thế , mua một mảnh đất để xây nhà, công công xem xét , chính là mảnh đất phía thôn,” An Kỳ thẳng vấn đề, “Đây là việc thứ nhất. Việc thứ hai là tuyển vài tay chân chăm chỉ để công, tiền công ba mươi văn một ngày, bao bữa trưa. Còn việc thứ ba, phiền ngài thông báo trong thôn một tiếng, thu mua lá ngải cứu, hai văn một cân, hoa tươi cũng thu, năm văn một cân.”

 

“Ba mươi văn ư?! Ngươi tìm giúp việc gì? Lại còn thu mua lá ngải cứu và hoa nữa, mấy thứ đó khắp núi khắp nơi đều , tự hái ?” Dương Đại Lâm hít ngược một khí lạnh – tiền công còn cao hơn cả tiền công công nhật trong huyện!

 

Gà Mái Leo Núi

An Kỳ quyết định với thôn trưởng về chuyện xà phòng, dù thì sớm muộn gì cũng sẽ , “Thôn trưởng thúc, là thế . Nhà chúng gần đây đang xà phòng. Mấy hôm Triệu lão gia ở huyện Bình An đến ? Ông thấy xà phòng , liền đặt mười nghìn bánh xà phòng ở chỗ . Ta nghĩ nhà chúng tự cũng , nhưng vẫn mang theo cả thôn chúng cùng kiếm chút tiền công, chút tiền thì năm nay cũng sẽ dễ thở hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-21.html.]

 

Dương Đại Lâm An Kỳ xong một phen, lập tức thẳng . Ông ngờ Dương An thị giác ngộ cao như , liền vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Yên tâm! Lát nữa sẽ triệu tập thôn dân họp chuyện . Còn về mảnh đất phía thôn khá lớn, đến hai mẫu, ngươi bao nhiêu?”

 

An Kỳ nghĩ một chút : “Mảnh đất phía thôn một mẫu, sân viện rộng một chút, đến lúc đó trồng chút cây ăn quả cho bọn trẻ ăn.”

 

“Một mẫu đất vốn là mười lạng bạc, thế , sẽ bán cho ngươi tám lạng bạc. Đợi khi họp xong trong thôn sẽ bảo công công ngươi đo đạc kích thước, sẽ huyện khế ước cho ngươi. Khế ước sẽ tên ai?”

 

“Cứ tên phu quân , Dương Hạo.”

 

“Được, thành vấn đề! Đại Trụ, Đại Trụ, gốc liễu lớn gõ chiêng, triệu tập thôn họp!” Dương Đại Lâm cảm thấy đây là chuyện lợi thôn lợi dân, chút do dự mà hành động ngay, gọi nhi tử liền .

 

Dương Đại Trụ và An Kỳ theo sát đến gốc liễu lớn ở trung tâm thôn.

 

Dương Đại Lâm dùng ánh mắt hiệu cho Dương Đại Trụ, Dương Đại Trụ lập tức hiểu ý, thẳng lên, Đinh! Đinh! Đinh! gõ chiêng. Tiếng động lớn khiến An Kỳ lùi một bước.

 

Chẳng mấy chốc, các thôn dân thấy tiếng chiêng liền lượt từ trong nhà . Những thôn dân ở gần đến sớm trực tiếp đến gần thôn trưởng Dương để bắt chuyện xã giao.

 

“Thôn trưởng thúc, hôm nay việc gì thế ạ?”

 

“Chuyện ! Đợi đến đủ sẽ .” Dương Đại Lâm cao thâm khó lường gật đầu, hỏi mà . Nói thì nghĩa lý gì ? Ông cứ đợi đến đủ mới tuyên bố, thấy vẻ mặt bất ngờ của , đó mới là cảm giác thành tựu mà ông .

 

Tiếng chiêng vẫn tiếp tục vang, trong thôn cũng từ các hướng đến đây. Những đợi gốc liễu lớn thì hỏi thăm xem rốt cuộc thôn trưởng triệu tập chuyện gì.

 

“Ngươi là chuyện gì ?”

 

“Không , nãy hỏi thôn trưởng , ông đợi đến đủ sẽ .”

 

“Chẳng lẽ tăng thuế lương thực nữa ?”

 

“Không thể nào chứ? Không tháng mới nộp thuế lương thực ? Tăng thuế lương thực thì còn để sống nữa ? Thế ăn đủ no, còn ăn kèm rau dại.”

 

“Chả thế ? Hai tiểu tử nhà đang tuổi ăn, tiểu tử lớn dở, ăn sạch của cha, ngày nào cũng kêu đói!”

 

“Ai mà chả thế? Nhà còn ba tiểu tử kìa!”

Loading...