Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:53:15
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chúng thể áp dụng ‘mua năm tặng một’! Mua năm bánh xà phòng tinh dầu tặng một bánh xà phòng ngải cứu, mua năm bánh xà phòng ngải cứu tặng một bánh xà phòng bình dân, thế nào?” Dương Kim Hoa đắc ý vênh váo, “Hôm nay bà chủ tiệm vải với , mua đồ đều thích hưởng lợi! Nàng bán vải cũng thích tặng cho vài mảnh vải vụn.”
An Kỳ kinh ngạc: “Đại tỷ, ngươi mà cũng hiểu chiến lược khuyến mãi ư?!”
Dương Kim Hoa tuy chút chột vì đây là bà chủ tiệm vải dạy nàng , nhưng nhanh ngạo nghễ hất đầu: “Đương nhiên ! Ta chính là sẽ ăn lớn mà!”
Dương Liễu nhỏ giọng lẩm bẩm: “Xong , Đại cô chủ nghĩa tư bản ăn mòn.”
An Kỳ hài lòng gật đầu: “Được, cứ mà ! Sau chúng huyện thành bán xà phòng, Đại tỷ phụ trách rao hàng, Dương Liễu phụ trách cho khách dùng thử, phụ trách thu tiền.”
Tiểu Dật An đột nhiên giơ bàn tay nhỏ mũm mĩm lên: “Bán! Bán! Bán!”
An Kỳ xoa đầu thằng bé: “Được, con phụ trách...” Nàng nghĩ nghĩ, “...phụ trách đáng yêu, thu hút các đại thẩm đến mua.”
Cả nhà ồ, tiểu Dật An dù hiểu, nhưng thấy đều , thằng bé cũng khúc khích theo.
Đêm khuya, trong sân nhỏ nhà họ Dương vang lên một vùng tiếng ngáy thỏa mãn. An Kỳ đợi Dương Dật An ngủ say thì đóng then cài cửa, nàng và Dương Liễu gian, giường sofa, tính toán kế hoạch tiêu thụ ngày mai, khóe môi kìm mà nhếch lên – cứ đà , đế chế thương nghiệp cổ đại của nàng, thể mong chờ ngày thành công !
Ngày hôm .
Tiếng gà trống gáy đ.á.n.h thức An Kỳ, An Kỳ thấy Dương Liễu và Dương Dật An vẫn còn ngủ, liền tự xuống giường, dùng nước giếng rửa mặt xong, cuối cùng cũng tỉnh táo.
Vừa mới vươn vai duỗi chân trong sân, liền thấy Dương Kim Hoa từ trong bếp bước .
Dương Kim Hoa ngây , “Ngươi dậy sớm ? Ngươi ngủ thêm chút nữa , trời còn sáng hẳn mà!”
An Kỳ ngây , đây là lời thoại ngươi nên ? Mới mấy ngày thôi mà? Từ ngày đầu tiên trời sáng gọi cửa bắt dậy việc, đến bây giờ để nàng ngủ nướng, tổng cộng mới bốn năm ngày, một thể đổi nhiều đến ?
Sức mạnh của tiền tài quả nhiên lợi hại!
Bất kể đổi thế nào, chỉ cần phát triển theo hướng là , An Kỳ bếp hỏi: “Ta ngủ , ngươi bữa sáng ? Nếu thì để .”
“Chưa , ngươi ăn gì? Ta cho ngươi.” Dương Kim Hoa hì hì nịnh nọt .
“Hôm qua Vương thẩm chẳng cho một bó rau xanh ? Cứ dùng rau đó canh gật đát thang , đập thêm hai quả trứng, thôi bỏ , vẫn là để . Đại tỷ, ngươi xem xà phòng đông đặc , nếu thì cắt , trải phơi khô một chút, hôm nay chừng Triệu lão gia sẽ đến đấy.” An Kỳ múc một muỗng bột mì, phân công việc cho Dương Kim Hoa.
Dương Kim Hoa nghĩ đến việc ăn cơm do nàng dâu út nấu, nước bọt liền chảy , nàng dùng tay áo lau một cái: “Được, vẫn là ngươi , ngươi nấu ăn ngon, thơm.”
Người nhà lượt thức dậy, Dương lão thái dậy xong thấy cơm chín thì trực tiếp giúp nữ nhi cắt xà phòng, Dương lão đầu thì đồng xem cây trồng. Dương Liễu và Dương Dật An dậy muộn nhất, đợi hai nàng chuẩn xong xuôi, đúng lúc cơm cũng chín, một chậu lớn canh gật đát thang bột mì, rau xanh và trứng tỏa mùi hương tươi ngon.
Ngoài An Kỳ và Dương Liễu, những khác đều húp lấy húp để, vốn dĩ nhà họ ăn bữa sáng, nhưng An Kỳ ăn no thì sức việc, cuối cùng Dương lão đầu và Dương lão thái đồng ý ăn ba bữa một ngày.
Đợi nhà họ Dương ăn xong bữa sáng, xe ngựa của Triệu lão gia cũng thôn họ Dương. Không ngờ rằng, chiếc xe ngựa thôn họ Dương, cả thôn già trẻ lớn bé đều xôn xao.
Chiếc xe ngựa , sang trọng đến mức tưởng! Trên càng xe khắc hoa văn tinh xảo, rèm xe thêu chỉ vàng, đến cả hai con ngựa cao lớn kéo xe cũng béo , lông mượt mà, là nuôi bằng lương thực . Người đ.á.n.h xe mặc y phục vải bông mịn, lưng thẳng tắp, mũi hếch lên trời, một vẻ “bọn phàm nhân các ngươi mau mau tránh ”.
Gà Mái Leo Núi
“Ôi chao, đây là đại lão gia nhà nào ?” Lưu thẩm ở đầu thôn kiễng chân ngóng .
“Chẳng lẽ là huyện thái gia ?” Lý thẩm bên cạnh cũng kiễng chân đoán mò.
“Nhìn vẻ là nhà họ Triệu ở huyện thành!” Lý Nhị Cẩu thần bí hạ thấp giọng, “Nhà họ Triệu là ăn lớn đó, nhà giàu nhất huyện Bình An, giàu nứt đố đổ vách! Ta huyện thành từng thấy chiếc xe ngựa đường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-17.html.]
Người đ.á.n.h xe quất roi một cái, vênh váo hỏi: “Nhà Dương An thị ở ?”
Các thôn dân ngây : “Dương An thị? Ai ?”
“Dương An thị?” Lão Vương đầu ngây , “Ồ! Ngươi nàng dâu nhà lão Dương !” Hắn giơ tay chỉ: “Đi hết con đường , nhà nào cửa cây táo cổ nghiêng thì chính là đó!”
“Gì chứ?! Triệu lão gia đến tìm Dương An thị ?!”
“Triệu lão gia tìm Dương An thị gì?”
“Nàng dâu nhà lão Dương? Dương An thị nhảy sông mà c.h.ế.t đó ?”
“Nàng quen vị lão gia giàu như từ khi nào?”
“Chẳng lẽ là...” Có nháy mắt nháy mày, lời còn xong bên cạnh cắt ngang: “Nói bậy bạ gì ! Người bây giờ đang ăn đàng hoàng mà!”
“Hôm qua Dương An thị cùng đại cô tỷ của nàng huyện thành bán đồ, chẳng lẽ đắc tội Triệu lão gia ở huyện thành ?”
“Chẳng lẽ Triệu lão gia đến gây sự với Dương An thị ?”
“Chưa chừng!”
Cả thôn lập tức sôi sục lên, ùn ùn theo xe ngựa, ầm ầm kéo đến nhà lão Dương để xem náo nhiệt.
Trước cửa nhà lão Dương.
An Kỳ đang chỉ huy cả nhà đóng gói xà phòng, đột nhiên thấy bên ngoài một trận ồn ào. Nàng thò đầu , suýt nữa cảnh tượng mắt dọa sợ – một chiếc xe ngựa xa hoa dừng cửa, phía theo nửa làng kéo đến xem, còn Triệu lão gia đang chậm rãi bước xuống xe ngựa, trong tay còn phe phẩy một cây quạt xếp, một vẻ “bổn lão gia đến thị sát”.
“Triệu lão gia?” An Kỳ vội vàng lau sạch bọt xà phòng tay, nghênh đón: “Ngài đích đến ?”
Triệu lão gia nheo mắt đ.á.n.h giá nàng, thầm nghĩ: “Tiểu phụ nhân trông bình thường, thể bán xà phòng một cách thuận buồm xuôi gió như ?”
Hắn hắng giọng, cố tỏ thâm trầm: “Dương phu nhân, lão phu hôm nay đặc biệt đến để... khảo sát một phen.”
An Kỳ trong lòng thầm : “Khảo sát? Chẳng là xem thật sự bản lĩnh !”
Nàng mặt biểu lộ, nhiệt tình động tác ‘mời’: “Triệu lão gia đến từ nơi xa xôi, mau mời !”
Triệu lão gia thận trọng gật đầu, bước sân.
Sau đó, ,
Hắn cứng .
Trong sân, chất chồng ngay ngắn hàng trăm bánh xà phòng! Xà phòng ngải cứu, xà phòng bình dân, xà phòng tinh dầu, đặt riêng theo từng loại, cảnh tượng hoành tráng như một xưởng sản xuất xà phòng nhỏ!
Dương lão thái đang dùng muỗng gỗ khuấy một nồi lớn nước ngải cứu, Dương Kim Hoa tay chân thoăn thoắt đổ xà phòng lỏng khuôn, Dương lão đầu xổm bên cạnh gọt ống tre, đến cả tiểu Dật An cũng ghế đẩu nhỏ, nghiêm túc... in dấu tay lên bánh xà phòng (gọi một cách hoa mỹ là “kiểm định chất lượng”).
Triệu lão gia: “……”