Vẫn là con trai Lâm Hiên của rõ , cần lo lắng tìm vợ cho nó, tự nó tìm một so với một càng hơn.
Nghĩ đến con dâu hiện tại, Trương Tú Vân vô cùng coi trọng, ngày tháng thật sự thoải mái.
Gia giáo?
Lý Tư Vũ mỉm châm chọc, như bọn họ.
Trương Tú Vân ánh mắt của cô cảm thấy thoải mái:
"Thế nào, cô hai câu ?"
Trong lòng bà khó chịu, cô gái lớn nhỏ, quả nhiên lên nổi mặt bàn.
"Bà cứ lo chuyện của , của cần bà ở đây soi mói, bà nghĩ bà là cái thứ gì!"
Lâm Thành thấy bà còn dám bắt nạt vợ nhỏ của , lập tức bực .
Vốn dĩ cũng nhiều với loại , dùng hành động thực tế để khiến bọn họ câm miệng là .
Đáng tiếc một chút cũng hiểu trái, thì nhất định phản kích, thể để vợ nhỏ chịu chút uất ức nào.
"Mày!"
Trương Tú Vân với vẻ khó tin:
"Sao mày thể chuyện với tao như !"
Lâm Thành bình thường đối xử với bà là bao giờ thèm để ý, nhưng bao giờ những lời quá đáng như .
Lâm Quốc Cường trợn mắt :
"Sao mày thể chuyện với dì Trương như hả!"
Thằng nhóc , thật là ngày càng giáo dục, chút phép tắc lớn nhỏ nào!
Lý Tư Vũ khẽ cong khóe môi, ngờ tới miệng Lâm Thành cũng độc...
Lâm Thành vẻ mặt lạnh lùng, nhạt:
" chuyện như thế nào cần các tới quản, đừng mà lên mặt với , nếu , đừng trách vô tình."
Lý Tư Vũ: Trời má, vô tình!
Lâm Quốc Cường còn nổi giận, nhưng tiếc là Lâm Thành cho ông cơ hội. Còn thể để ông thêm nữa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-874-ve-bach-thanh.html.]
Trương Tú Vân mặt mang theo vẻ thương tâm, nhưng trong lòng mắng bọn họ một nghìn tám trăm .
Lâm Thành xong lôi kéo Lý Tư Vũ rời , dù khách khứa cũng hết, tiền cũng thanh toán xong.
Bọn họ bây giờ cũng cả, thấy đám phiền phức .
Ở cửa, Lâm Hiên thấy bọn họ , cũng gì, theo bọn họ lên xe rời .
Lý Tư Vũ thấy Lâm Thành vẫn đang cau mày nên :
"Ngày vui là nha?"
Tâm trạng thoải mái của cô ảnh hưởng đến Lâm Thành, Lâm Thành cũng lên, giơ tay vuốt một cái lên mũi cô.
"Tối nay sẽ để em đủ."
Giọng trầm thấp, mặt nở một nụ xa.
Lý Tư Vũ: Σ(°△°---)︴
Mình đây là trêu ghẹo ?
Về đến nhà, hai chào tạm biệt và bạn bè, bọn họ về Bạch Thành, ngày mai .
"Phải về nhà sớm thế ?”
Cụ bà hai đang vội vội vàng vàng, quần áo còn , cơm cũng ăn.
Ở bên cạnh, Lý Thành Tài một đống đồ giường đất.
“Cô chú định về nhà thế nào ạ, đồ đạc nhiều như , cầm về cũng mệt.”
Nếu chỉ là một hai cái túi thì còn đỡ, bây giờ nào là đèn, nào là chăn màn, tất cả đều ở đó, hai cũng thể khiêng nổi.
“Nếu ngày mai hẵng về.”
Cụ bà cũng nỡ, mới kết hôn hết ngày , mà hai vội vã thu xếp để .
“Không cần ạ, lát nữa bạn con lái xe đến đây đón chúng con.”
Lâm Thành gần đây cũng bận rộn, xin nghỉ ba ngày khó khăn .
Lý Tư Vũ cũng , tháng đây là nghỉ thứ ba , xác thật chút ngại ngùng, xin nghỉ thêm thì quá đáng.
“Mẹ, chúng con khả năng ngày mai trở về , cho nên thời gian ở nữa.”