"Anh ?"
Cô nhịn hỏi một câu.
Lâm Thành hình như cô hỏi, vẫn ở đó ngẩn , đũa kẹp một hạt cơm liền đưa miệng.
"Này! Anh ?"
Lý Tư Vũ đẩy một cái, như là thế nào.
Lâm Thành trở bình thường, đó lúng túng hỏi:
"Sao ?"
"Em hỏi ? Cứ ngây suốt, chuyện gì ."
Lý Tư Vũ , thật là khờ .
Lâm Thành cô hỏi, lập tức yên lặng một chút. Anh từ từ :
"Gần đây xảy nhiều chuyện quá, một lãnh đạo ngày lợi hại cũng điều xuống cơ sở rèn luyện , cái thật hỗn loạn khiến cho thấy chút hoang mang."
Anh về phía Lý Tư Vũ.
"Tại tình hình biến thành như bây giờ?"
Lý Tư Vũ trả lời như thế nào.
"Cái vẫn giống như thôi khác gì cả, chỉ điều vài chục năm nay sống quá êm thôi."
Lâm Thành gì, tự do đắm chìm trong suy nghĩ của bản .
Lý Tư Vũ cũng nhiều lời, ăn cơm xong hai nghỉ ngơi.
Một đêm , Lâm Thành suy nghĩ nhiều, dáng vẻ của những năm qua hiện trong mắt .
Lý Tư Vũ vẫn nhắc nhở con đường phía cẩn thận, đây cũng là điều vẫn đang .
Đoạn thời gian xảy nhiều chuyện, ở bộ tuyên truyền cho nên càng nhiều, thấy cũng nhiều hơn.
Hít một thật sâu, Lâm Thành an tâm ngủ.
Sáng ngày hôm , Lý Tư Vũ thấy còn lơ đãng nữa, trong lòng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-680-lam-thanh-co-tam-su.html.]
Mấy ngày qua thì cảm thấy dày vò, nhưng đây mới là bắt đầu mà thôi.
Thời đại đổi nên đây là điều tất yếu trải qua, nó cũng khiến trở lên hơn, lẽ điều sai nhưng cũng là gì .
Chỉ thể rằng sự trưởng thành cũng .
Ăn sáng xong, Lý Tư Vũ mang đồ tới nhà Trương Lệ Mai.
Nhà cô cách nhà Trương Lệ Mai hơn mười phút đường, cần xe mười phút, bộ năm phút đồng hồ.
Bởi vì là đầu tiên đến thăm nhà, ngoài hộp tương ớt cô còn mang theo một túi bánh gạo.
Cô mang nhiều, một túi bánh gạo nếp giá sáu hào, quá đắt cũng quá rẻ, nên .
Nhà Trương Lệ Mai ở trong một ngõ sâu, bên cạnh đều là hẻm nhỏ, đa đều là một nhà vài hộ sinh sống.
Ở đây coi như là khu nhà ở bình dân, như thế cũng bình thường.
Đi tới nhà Trương Lệ Mai, trong sân nhà nào cũng mấy đứa trẻ nhỏ đang chơi đùa.
Lý Tư Vũ liền thấy Trương Lệ Mai đang giặt quần áo.
"Chị Trương."
Cô gọi một tiếng.
Trương Lệ Mai đầu thấy Lý Tư Vũ ở cửa, thì tươi :
"Em tới sớm , chị còn dọn dẹp xong, mau nhà ."
"Trong nhà lộn xộn, em đừng để ý nhé."
Trương Lệ Mai ngại ngùng .
Lý Tư Vũ vội xua tay.
"Sao thế chứ? Chị mỗi ngày cũng vất vả, nào thời gian quan tâm những việc ."
Vừa nhà thì Lý Tư Vũ ngửi mùi khó chịu, điều cô gì, sắc mặt vẫn bình thường theo Trương Lệ Mai phòng khách.
Cô thấy ho khan, nên nghĩ nhà Trương Lệ Mai già tiện, nên mới mùi .
Trương Lệ Mai đưa cô lúng túng :