Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 677: Chia cơm

Cập nhật lúc: 2025-08-01 03:17:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi trưa Lý Tư Vũ vẫn cùng chị Trương ăn cơm tại văn phòng, cô mang theo hai bát cơm cùng dưa chuột xào, đơn giản.

"Chị Trương, em thấy lượng công việc của chị bình thường ít, ăn nhiều một chút để tẩm bổ."

Lý Tư Vũ rối gắp trứng rán trong bát của chia cho chị một ít.

"Không cần, chị đủ ăn ."

Chị Trương hiện tại đoán xem Lý Tư Vũ ý đồ riêng với , mà là cảm thấy càng hổ.

Chị đưa cho Lý Tư Vũ, vì đồ ăn để trong hộp cơm của chị nên thể lấy .

Không ăn nên trả cho . Mà là đồ ăn trong bát đưa qua đưa , quá mất vệ sinh.

Chị Trương chút khổ sở, từ khi xảy chuyện, lẽ cũng hơn nửa năm chị ăn trứng gà.

Nghĩ mỗi ngày chị đều ăn một quả trứng gà, ăn cơm, ăn bánh bao, giống bây giờ...

Ăn cũng bằng với gia đình khó khăn, mỗi tháng kiếm nhiều tiền như cũng thể ăn chút đồ ngon.

Kìm nén cảm xúc trong lòng, chị Trương gì với Lý Tư Vũ, đây đều là chuyện trong nhà, chị cũng kẻ ngốc, chuyện trong nhà thể truyền ngoài, đạo lý chị vẫn hiểu.

Lý Tư Vũ thấy chị thì cũng tò mò hỏi, chuyện gia đình cũng bình thường.

Cô cũng an ủi một chút, trong lòng nhiều chuyện.

Chị Trương hỏi , trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng chút cảm giác hổ, đối với như , mà còn che giấu.

Sau khi tan , Lý Tư Vũ và chị Trương tạm biệt về nhà.

Chị Trương hình bóng cô dời một lát thì mới về nhà.

Chị tới một cái hẻm nhỏ, bên trong náo nhiệt, hai gia đình ở đây.

Chị Trương sống trong một ngôi nhà rộng sáu mươi mét vuông, bên trong ba phòng đơn, vô cùng chật chội.

"Khụ khụ..."

Trong phòng truyền đến âm thanh một trận ho khan, giống như tiếng giấy cọ sát.

Tiếng ho khan kéo dài một lúc lâu, giống như ho phổi, dù cũng khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-677-chia-com.html.]

Chị Trương ở ngoài cửa một lúc lâu, mới .

"Trương Lệ Mai, giờ cô mới về, khụ khụ."

Một bà lão một phản gỗ rộng một mét, mặt hung dữ về phía chị Trương.

Ánh mắt chị Trương chút kiên nhẫn, nhưng vẫn ôn tồn :

"Mẹ, con công việc nhiều, sẽ cố về sớm ạ."

Bà lão cô chằm chằm :

"Nhanh rót nước cho tao! Mày tao c.h.ế.t khát hả!"

Trương Lệ Mai kiềm chế bản , đó xoay lấy cốc nước ấm cho bà .

"Choang..."

Nhìn chiếc cốc bà lão ném , Trương Lệ Mai cảm thấy oan ức.

"Mày tao c.h.ế.t ? Không thể mang nước nóng chút ."

Bà lão dường như gắt gỏng, cáu kỉnh.

Khi Trương Lệ Mai bùng nổ, thì ngoài cửa một cô bé tám chín tuổi .

Cô bé cửa liền hất túi sách:

"Bà thể yên tĩnh chút ?"

Trương Lệ Mai ngay lập tức kéo cô bé qua nghiêm nghị :

"Hoàng Quyên! Con thể bà nội như thế !"

Hoàng Quyên kéo thì hoảng sợ, lập tức rơi nước mắt.

"Vì đối xử tệ với chúng ?"

Cô bé , khiến xung quanh hàng xóm đều thấy.

Thật thì lúc bà lão nổi giận thì bên ngoài mấy giả vờ như đang chuyện, đó ngóng tình hình phía trong nhà.

Loading...