Lý Tư Vũ gật đầu, cắc là đó .
Tô An là bụng, cũng thể là giúp đỡ khác mà các cô .
“Tốt bụng giống như Tô An là , nhưng nào cũng . Nhỡ cứu một kẻ vong ân phụ nghĩa, chỉ sợ còn trách ngược .”
Ôn Duyệt San cách khác với việc cứu , cô .
Lý Tư Vũ cũng đồng tình với ý kiến , giống như ở thời hiện đại, mấy chuyện cứu còn lừa bịp diễn quá nhiều.
Huống hồ Tô An là con gái, nếu bắt nạt, cũng khó mà rõ hiểu lầm .
việc liên quan tới mạng sẽ như thế, cứu là quan trọng nhất.
Chỉ lát , Tô An mang theo đồ về phòng.
Lý Tư Vũ qua, cô mang về một cái lọ, còn một bình mạch nha.
Người hào phóng ghê, mà cũng đúng thôi, đây là ân cứu mạng cơ mà.
“Wao, đây đều là những thứ mà tặng cô ?”
Ngụy Phán Phán thấy những thứ trong tay Tô An.
Tô An gật đầu, mặt cô vẻ khó xử:
“ đó, cứ bắt cầm, nhận .”
Lúc đó cô từ chối nhiều , nhưng cứ nhiệt tình đưa cho.
Hơn nữa, giảng viên cũng bảo cô nhận lấy, nên Tô An mới đành nhận quà.
“Xem như còn lương tâm, ít nhất cũng uổng công cứu.”
Vương Viện Viện bắt chéo chân, nửa nửa ở giường .
“Ngồi , cô lên, hoặc là hẳn xuống ?”
Lý Tư Vũ nhịn , nhắc nhở cô một câu.
Vương Viện Viện vẫn nhúc nhích:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-637-qua-cam-on.html.]
“ cứ thích như thế đấy, cần cô nhắc chắc.”
Được thôi.
Người thích gì thì , liên quan gì đến cô.
Buồi chiều Lý Tư Vũ ngoài, mấy hôm nay cô vẫn luôn tập trung học tập các thứ, sắp tới một đợt nghỉ, về nhà, cô mua vài thứ mang về.
Cô ở đây hơn hai tháng , thêm một tháng nữa là đến kỳ nghỉ. Đến khi đó cô về Bạch Thành, cũng cần mua đồ mang về nữa.
Thực trong gian của cô cái gì cũng , chỉ là cô mang về một chút đặc sản của Bắc Kinh về.
Lý Tư Vũ tới cửa hàng bách hóa như khi, và thẳng lên lầu ba, sắp đổi mùa , cô cần mua thêm chút quần áo, đồ cộc tay năm ngoái giờ nhỏ .
Không do cô béo , mà là cô dậy thì, áo n.g.ự.c chật .
Nếu giờ là thời hiện đại thì mặc như thế cũng , nhưng thời , sẽ soi mói, còn mắng chửi nữa.
Giờ là thời đại còn bảo thủ về tư tưởng, cần theo đại chúng, đừng gì khác biệt quá.
Nhìn qua một lượt, Lý Tư Vũ chọn hai chiếc áo cộc tay, cô còn nhiều quần, nên mua thêm.
Mua sắm xong, mới khỏi cửa hàng bách hóa, Lý Tư Vũ đụng Hạ Tòng Vi, bên cạnh vẫn là đứa tùy tùng , hề khác .
“Bạn học Lý?”
Cô liếc qua thấy Lý Tư Vũ, thì tiến đến chào hỏi.
Đứa tùy tùng đằng cô cô, hình như quên mất cô là ai.
“Bạn học Hạ, trùng hợp quá.”
Lý Tư Vũ thấy đến gần , thể coi như thấy , đành ha ha chào hỏi.
“Cô mua quần áo ? Thế cô mua xong , chung với .”
Hạ Tòng Vi vẻ đối với cô nhiệt tình.
Thái độ của Hạ Tòng Vi chỉ Lý Tư Vũ kinh ngạc, mà càng cho đứa tùy tùng phía cô kinh ngạc hơn nữa.
Người nay luôn cao ngạo như cô , giờ thể nhiệt tình mời khác cùng mua sắm.