Mấy vội vã mà , cứu lên cũng dần hồi hồn.
Anh đeo kính gọng đen, trong mắt đầy sợ hãi khi đối mặt với cái chết, lườm về phía một , lửa giận bùng nổ trong đôi mắt.
Gã trai thẳng cũng chột , dám mắt .
“Trương Thần, đừng trách Lưu Kiệt, cũng cố ý .”
Một cô gái bên cạnh nhỏ nhẹ .
Trương Thần chính là rơi xuống hồ, mắt của cô gái đang chuyện, ánh mắt hiện lên sự thất vọng:
“Tôn Tiểu Vũ, là cô thấy đẩy như thế nào .”
Anh thật sự ngờ rằng, lúc nào cũng dịu dàng với như Tôn Tiểu Vũ mà giờ bênh vực khác.
Hơn nữa, chuyện vốn là vì cô , mà giờ cô trách ngược .
Tôn Tiểu Vũ thấy thế thì tỏ khó xử:
“Trương Thần, …”
“Được , Tôn Tiểu Vũ, Trương Thần mới từ hồ lên, cần quần áo, để lâu nữa ốm bây giờ.”
Một cô gái khác thấy cô trò phát ghét thì chặn họng luôn.
Lưu Kiệt thấy Tôn Tiểu Vũ bênh vực bản , bỗng cảm nhận trong lòng vô cùng ấm áp.
Trương Thần biểu hiện của hai , thấy như nhét một đống kít, ghê tởm c.h.ế.t .
Anh xoay luôn, đó tìm cứu .
cuối cùng mới từ lâu , nhiều hỏi thăm mới , đó là sinh viên trường Công trình Kiến trúc.
Anh đành gác mong cảm ơn ân nhân, thời gian thì đến tìm , giờ cần về nhà tắm rửa .
Sau khi nhóm Lý Tư Vũ về trường học, Tô An phòng tắm nước nóng, ai cũng sợ cô sinh bệnh, nên đến căn tin nhờ nấu cho một bát nước gừng.
Nhìn Tô An uống một lèo hết bát nước gừng, Lý Tư Vũ cũng thấy ê răng.
Cô ăn nổi gừng, nếu chỉ gia vị cho món ăn thì còn bình thường, chứ nếu bắt cô ăn thứ gì nhiều vị gừng như thế, thể cô sẽ nôn mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-636-bi-day-xuong-ho.html.]
“Cô thích gừng ?”
Tô An thấy cô nhăn nhó như , nhịn mà hỏi.
Lý Tư Vũ gật đầu, cô thực sự thích gừng, đến mức thể là ghét nó.
Trước đây cô thấy trong kho hàng ở gian nhiều mứt gừng, chính là cái loại gừng bọc đường.
Cô xoay về chỗ của , lấy từ trong ba lô một túi giấy đựng mứt gừng.
“Cô ăn nhiều gừng tránh cảm lạnh, cái là ngọt đấy.”
Lý Tư Vũ đưa túi cho Tô An.
“Ngọt ư?”
Những khác đều tò mò, họ từng thấy mứt gừng bao giờ.
Tô An cũng keo kiệt, cô chia cho mỗi một ít.
Lý Tư Vũ cho , cô thể chỉ giữ khư khư cho bản , nên chia để cùng ăn.
“Cái mùi thật là…”
Ngụy Phán Phán nhíu mày, :
“ cũng thích ăn gừng, nhưng rõ vì thấy cái ăn cũng ngon.”
Những khác cũng thấy món ngon, chỉ Lý Tư Vũ là nhíu mày, hiểu thứ thì gì ngon.
Cô gừng tác dụng giải cảm, , nhất là phụ nữ, ăn gừng càng lợi, nhưng cô vẫn thể thích thứ .
Mấy ngày thứ đều bình thường, ngay khi sắp quên mất chuyện thì Tô An gọi .
“Có chuyện gì ?”
Lý Tư Vũ thấy Tô An ngoài.
Ngụy Phán Phán :
“Vừa mới cứu gì đó , là chúng công viên nhỉ? Nếu thì gọi Tô An .”