Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 592: Trốn tránh anh ta

Cập nhật lúc: 2025-08-05 03:33:13
Lượt xem: 193

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai là cô yêu, dù thế nào cũng cần lịch sự tránh xa những trai .

Ừm, Lý Tư Vũ cảm thấy cũng là một cô yêu , trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài.

Ngụy Tinh Bác thấy cô ý định thêm với , nên Lý Tư Vũ rời .

Lúc nãy Lý Tư Vũ mua bánh gạo chiên, còn mua một ít bánh trứng nóng hổi, hương vị bánh mới lò cũng tạm .

Không thơm ngon như bánh của thời hiện đại, chỉ mùi vị của trứng và bột mì.

Một tệ một cân, mùi vị tệ, và nó ngọt, đúng là bỏ gia vị đầy đủ.

Cô mua mười cân, đặt chín cân rưỡi gian, và mang phần còn trở về cho nếm thử.

Đừng Lý Tư Vũ quá kiệt sỉ, nửa cân bánh trứng ba, bốn cái bánh, mỗi chia một ít để nếm thử một chút .

Trở ký túc xá, Lý Tư Vũ ném bánh gạo chiên cho Vương Viện Viện.

"Lần cô tự mua cho quen , còn để chân chạy cho cô nữa.”

Vương Viện Viện quan tâm cô cái gì:

"Để đưa tiền cho cô."

đưa tiền cho Lý Tư Vũ, đó ăn bánh gạo chiên.

Một tệ thì một tệ, thèm chia cho khác.

Lý Tư Vũ ném túi giấy chứa bánh trứng lên bàn, :

"Bên trong là bánh trứng, chia ăn .”

ăn một cái lúc về , với đói bụng nên cô ăn nữa.

"Vẫn là cô chu đáo nhất."

Ngụy Phán Phán chạy tới rửa tay, đó lấy một cái nguyên để ăn.

Mọi chia bánh xong thì bên cạnh để ăn.

"À đúng ."

Ngụy Phán Phán :

"Học kỳ học tiếng Nga nữa ?"

Lần , Lý Tư Vũ nhờ Ngụy Phán Phán dày kèm cho cô, giờ trình độ tiếng Nga của cô đủ để trò chuyện , cô cũng đạt bất cứ thành tựu gì ở mảng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-592-tron-tranh-anh-ta.html.]

"Không cần nữa, học kỳ học một ít bài chuyên ngành."

Cô cảm thấy thêm một năm nữa hình như sẽ kết thúc học đại học.

Học cái gì cũng bằng học chuyên ngành của , dù cô đến là để học kiến trúc, chứ là học tiếng Nga.

Vài ngày tiếp theo, Lý Tư Vũ liên tục ở trong lớp và quanh quẩn một chỗ giữa các giờ nghỉ.

Có nghỉ cũng ngoài chơi, vì chương trình học khá kín, thời gian rảnh rỗi đều dùng việc học tập để thể tiến xa hơn.

"Cho cô ăn ."

Ngụy Phán Phán cầm hộp đựng cơm mang về cho cô một hộp mì hầm.

"Sao cô ăn tối ? Còn Vương Viện Viện nữa, thấy cô chả khác gì cô .”

Lý Tư Vũ nhận lấy hộp đựng cơm, thật cô là sợ gặp Ngụy Tinh Bác, lỡ như đến chuyện thì ?

Cô phát hiện mỗi ngoài đều sẽ gặp Ngụy Tinh Bác, thật là duyên phận thần kỳ!

"Cảm ơn."

Ăn mì xong Lý Tư Vũ ngoài tiêu hóa thức ăn tiêu hóa thì thấy gọi .

"Bạn học Lý."

Cũng may đó là giọng của một phụ nữ, nếu Lý Tư Vũ sẽ sợ c.h.ế.t khiếp, còn tưởng là Ngụy Tinh Bác cơ.

Quay đầu , cô thấy Mã Tuệ Mẫn đang về phía .

"Đã lâu gặp."

Lý Tư Vũ mỉm chào hỏi cô .

"Ừ."

Mã Tuệ Mẫn gật đầu :

"Cô còn kẹp tóc ?"

Người thẳng vấn đề, hề khách sáo chút nào.

"Không còn."

Lý Tư Vũ lắc đầu, trong gian chỉ còn một cái hộp, cô nghĩ giữ tự đeo hoặc để cho con trong tương lai.

"À..."

Vẻ mặt Mã Tuệ Mẫn thất vọng, nhưng cô cưỡng cầu, thứ bán chạy như , còn là chuyện bình thường.

Loading...