"Một đẩy xe tới đây ?" Lý Tư Vũ tò mò hỏi.
Anh đầu , nương theo ánh trăng đánh giá cô gái mặt, hai b.í.m tóc tết, trán một ít tóc mái, đôi mắt mở to kinh ngạc.
"Ừ, việc tay chân quen , chừng là gì cả."
Lý Tư Vũ gật gật đầu, cô giúp đàn ông dỡ hết than trong phòng bếp.
Hai dỡ nhanh, đến nửa giờ xong, Lý Tư Vũ bưng cho đàn ông một ly nước, và đưa cho một cái khăn mặt.
Người đàn ông cúi đầu khăn mặt trắng như tuyết, nhận, mà chỉ cầm lấy ly nước và uống sạch.
"Anh lau mồ hôi ?"
Lý Tư Vũ mồ thái dương của đàn ông, cô nghi hoặc hỏi.
Người đàn ông lắc đầu, "Khăn mặt mà lau tro than sẽ giặt sạch , về nhà rửa .”
Lý Tư Vũ cũng miễn cưỡng, cô gật gật đầu cầm khăn mặt, đó bảo phòng lấy lương thực.
Lúc mở túi thấy bên trong đầy gạo trắng, đàn ông kinh ngạc.
“Đây là gạo tinh!”
Lý Tư Vũ gật gật đầu, "Anh tự bê lên xe .”
Người đàn ông chần chờ một lát, đó lập tức nâng gạo đặt lên xe ba gác.
Trước thường xuyên việc , nên đồ vật thể nặng bao nhiêu cân.
Hai túi gạo hai trăm cân, chỉ hơn chứ ít.
Có vẻ như đúng khi đó chọn than đá .
" tên là Bùi Tử Hào, việc ở xưởng dệt, nếu việc gì thì cô thể tới tìm ."
Chữ tay của Lý Tư Vũ khiến cho rằng thể kết bạn với cô.
Bùi Tử Hào cũng , Lý Tư Vũ cho địa chỉ và lộ khuôn mặt thật, cũng là thành ý của cô.
Lý Tư Vũ ở nhà máy dệt, cô lập tức vui vẻ gật đầu, " tên là Lý Tư Vũ, việc ở xưởng quặng, chuyện gì cũng thể tới tìm !”
Bùi Tử Hào mỉm gật đầu, "Nhà máy dệt nhiều sản phẫm , nếu cô cần vải thì lúc nào cũng thể mang đến cho cô.”
"Vậy quá! Cuối tháng tới tìm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-56-doi-than.html.]
Lý Tư Vũ chờ mong Bùi Tử Hào.
Bùi Tử Hào suy nghĩ một chút, cuối tháng chắc là thời gian, liền đáp ứng. "Được."
Tiễn khách hàng lớn , Lý Tư Vũ vui vẻ về phòng.
Hôm nay nhận đơn hàng lớn, quan trọng nhất là thêm một bạn.
Ngay cả khi đến mức độ của bạn bè, nhưng cũng thể khoác là bạn bè !
Dù bí mật của cô tương đối nhiều, quen nhiều hơn, thì về cũng dễ việc hơn?
Bùi Tử Hào đẩy xe về kho, đo cõng gạo về phòng.
Nhà ở khu so với chỗ ở của Lý Tư Vũ phần lớn hơn, khá giống tứ hợp viện ở Bắc Kinh.
"Tử Hào về ?"
Một bà cụ mặc áo khoác màu đen xuất hiện ở cửa nhà bếp với một cây gậy.
"Con chợ đen , đừng nữa, thể bà như nào bà tự , cần ăn đồ như ."
Bùi Tử Hào tiến lên đỡ lấy bà cụ, mặt mày tươi , "Bà nội, cháu mua gạo cho bà, ngày mai chúng thể ăn cháo, ăn cơm !”
Bà cụ ha hả cháu trai mặt, mắt bà thể hiện sự đau lòng.
"Tử Hào , con coi bà nội như trẻ con mà dỗ dành , cái gì mà bà nội từng ăn qua chứ."
Bà cụ ngày cũng là tiểu thư nhà giàu , sơn hào hải vị nào từng ăn qua?
Thời chiến tranh, cha bà lấy gia sản trong nhà quyên tặng để đánh giặc, lúc đó mới bảo vệ gia đình yên như bây giờ.
Con trai bà đa đều nhập ngũ lính, hiện tại gia đình càng ngày càng , chỉ là thế đạo mà thôi.
"Bà nội, càng ngày sẽ càng hơn." Bùi Tử Hào an ủi bà cụ.
Hai trong phòng, cửa chính mở .
Một cô gái mặc áo khoác màu vàng nhạt , thấy hai , cô lườm một cái một căn phòng khác.
"Gần đây Tử Hàm luôn về buổi tối, cháu việc gì để ý nó một chút, cha cháu chỉ cháu và con bé thôi."
Ý của bà cụ rõ ràng.
cũng là đầu tiên Bùi Tử Hào thấy em gái của như , thật sự cũng cách nào.