Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 516: Cô hỏi tôi cũng vô dụng

Cập nhật lúc: 2025-08-05 03:21:08
Lượt xem: 169

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Triệu Tuyết Mai lảng tránh.

"Cửa hàng bách hóa!"

Giọng của cô kiên định, nhưng hành vi của cô như .

Phương Thành Học thầm suy tính trong lòng, hỏi thêm:

"Vừa cửa hàng bách hóa bán loại kẹp tóc , giải thích như thế nào?”

“Không thể nào!”

Triệu Tuyết Mai phản bác.

"Không bán thì Lý Tư Vũ mua ở chứ?”

Lý Tư Vũ nhạt một tiếng.

"Bây giờ ủy viên Phương hỏi là cô, cô sang cũng vô dụng.”

Muốn kéo xuống nước cùng ? Không đời nào! Cô còn lâu mới cho Triệu Tuyết Mai !

Phương Thành Học cũng nhận đang chống chế, đen mặt :

"Bạn học Triệu Tuyết Mai trộm đồ của bạn cùng phòng, ghi , hy vọng sẽ hối hận!”

Người rõ ràng đang dối, hỏi mấy câu lòi đuôi cáo .

"Không ! Cậu là bao che!"

Triệu Tuyết Mai tin phán quyết như , ghi thì tìm việc ?

Nơi nào chịu nhận một công nhân tay chân sạch sẽ chứ? Tránh còn kịp nữa là.

Cho nên Triệu Tuyết Mai kiên quyết đồng ý quyết định , cô thể ghi !

"Vậy đến công an xử lý ?"

Phương Thành Học trầm mặt .

Triệu Tuyết Mai chột nhưng dám phản bác, gọi công an tới đây thì cô đừng hòng học nữa.

Phương Thành Học trả kẹp tóc cho Vương Viện Viện, thấy cô vui vẻ như thì hiểu nổi cái kẹp tóc lấp lánh chỗ nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-516-co-hoi-toi-cung-vo-dung.html.]

Mọi trở phòng ký túc xá, bắt đầu chính thức cô lập Triệu Tuyết Mai, đồng thời cũng gọi dì quản lý tới, bảo bà đổi phòng ký túc xá.

"Phòng ký túc xá của chúng cháu thể chứa chấp tên trộm , dì ơi, dì chuyển cô đến phòng ký túc xá khác ."

Vương Viện Viện lời lẽ chính đáng, thật sự thấy nữa.

Dì quản lý thì khó xử, chuyện Triệu Tuyết Mai trộm đồ nhiều , dù chuyển đến phòng ký túc xá nào cũng ai đồng ý tiếp nhận cả.

Dì quản lý trừng mắt Triệu Tuyết Mai, đúng là cách gây họa.

:

"Đồng chí Triệu Tuyết Mai, cô chuyển tới tầng một, một ở riêng một phòng .”

Tầng một một phòng chứa đồ, bên trong một băng ghế vất , còn một chiếc giường rách nát, để cho cô ở chỗ đó là lựa chọn nhất.

Triệu Tuyết Mai thể ở một phòng riêng thì tức giận nữa, lập tức theo dì quản lý xuống lầu.

Đến tầng một, cô căn phòng đầy bụi bặm, ghét bỏ mặt.

"Cháu ở đây !”

Triệu Tuyết Mai tức giận :

"Đây là chỗ cho ? Dì tìm cho cháu phòng khác hơn !”

"Tốt cái rắm! Cô chỉ xứng đáng sống ở đây thôi! Cô nghĩ ai ở cùng phòng với một tên trộm chứ hả? Đừng mơ nữa! Không sống ở đây thì dọn ngoài!"

Dì quản lý hét mặt cô xong thì xắn tay áo rời luôn.

Triệu Tuyết Mai căn phòng bẩn thỉu lộn xộn, đau cả mắt, cô ở chỗ !

cũng còn chỗ nào thể , chỉ đành ôm chăn lên lầu, nhưng cửa phòng khóa bên trong thể mở nữa.

"Mở cửa ! Mở cửa !"

Triệu Tuyết Mai bắt đầu đập cửa rầm rầm, cứ như đập một lỗ cửa .

"Ồn ào cái gì đấy! Cô nên dọn ngoài từ lâu , cô còn xứng đáng ở phòng chứa đồ!"

Các bạn nữ ở các phòng ký túc xá khác đều bắt đầu hóng chuyện, thấy Triệu Tuyết Mai sắp xếp đến phòng chứa đồ, còn đang hả hê khi gặp họa.

"Cô! Các cô!"

Triệu Tuyết Mai tức giận đỏ bừng mặt,

Loading...