Thu côn điện gian, Lý Tư Vũ ha hả trở về.
Lý Tư Vũ ký túc xá, Ngụy Phán Phán bu tới hỏi:
"Bạn học Lý, mang về chứ?”
Hả?
Giờ cô mới nhớ , tối hôm qua đồng ý với mang kẹp tóc về, nhưng cô bán cả .
bên trong gian vẫn còn.
Ngụy Phán Phán thấy biểu cảm kinh ngạc của cô, thì cho rằng cô quên.
"Cậu nhớ ?”
Cô với giọng thất vọng, còn định tối nay ngoài ăn cơm là thể đeo chứ.
Lý Tư Vũ đúng là quên thật, nhưng , cô vẫn còn.
"Không quên, mang về đây."
Cô đút tay túi lấy hơn một chục chiếc.
"Cậu xem , thích cái nào?"
Lý Tư Vũ đưa đồ đến mặt Ngụy Phán Phán, đó những khác đều vây quanh, bắt đầu điên cuồng tranh .
Triệu Tuyết Mai ở giường , miệng nhai khoai sấy mấy phía , bĩu môi.
Không chỉ là mấy cái kẹp tóc rách nát thôi ? Lại còn tranh , còn bán giá hai tệ một cái, ăn cướp luôn ?
Hừ.
Cô gói khoai sấy to trong tay, hai tệ đủ để cô mua hai gói khoai sấy, còn mua thêm một gói bánh gạo rang.
Hai tệ mua đồ ăn ? Tốt hơn nhiều chứ.
Triệu Tuyết Mai ghen tị kẹp tóc đầu , ánh mắt khinh thường.
Mọi đều mua mỗi hai cái kẹp, riêng Ôn Duyệt San mua năm cái, đổi.
"Mua kẹp tóc thế cho dù một tháng ăn cơm cũng bằng lòng."
Ngụy Phán Phán vui vẻ soi gương.
"Cậu đúng, một tháng ăn cơm cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-511-mat-ro-nem-mui-con-dien.html.]
Vương Viện Viện cũng thích, điều hai chiếc kẹp tóc ngốn gần hết tiền tiêu vặt tháng của cô .
Sáng sớm hôm , đều học, Lý Tư Vũ cầm sách giáo khoa đến lớp, bên trong nhiều học sinh .
Lý Tư Vũ ở hàng ghế , giáo sư Hàn , đó bắt đầu giảng bài.
Gần đây cô theo kịp chương trình giảng dạy, thành tích học tập xếp hạng trung bình, vì khá hài lòng.
Sau giờ học, Lý Tư Vũ gọi .
"Bạn là Lý Tư Vũ đúng ?"
Một mặc đồng phục màu xanh đậm ngăn cô .
Là một nam sinh, hai mươi tuổi, cánh tay còn đeo một chiếc băng đỏ, đó hội đồng trường.
Lý Tư Vũ gật đầu, hờ hững :
" là Lý Tư Vũ, xin hỏi chuyện gì ?”
Nam sinh :
" là ủy viên hội đồng trường, tên là Kim Nhạn, mời bạn cùng đến hội đồng trường phối hợp một chút.”
Lý Tư Vũ nhíu mày, thấy các bạn học khác chỉ trỏ cô bèn :
"Mời ủy viên Kim dẫn đường .”
Cô cũng gì sai, thì , cô sợ chắc?
Kim Nhạn ngờ cô bình tĩnh như , nhịn bắt đầu lẩm bẩm trong lòng, nhưng vẫn đưa đến hội đồng trường.
Hai thẳng tới hội đồng trường, vài bên trong, trong đó một quen thuộc.
Lý Tư Vũ mặt rỗ, còn dáng vẻ chật vật như ngày hôm qua, nhưng mặt vẫn còn tái nhợt.
Anh Lý Tư Vũ bằng ánh mắt ác độc.
Lý Tư Vũ chỉ thoáng qua một cái , nhưng cô cũng thấy rõ ràng ánh mắt độc ác khuôn mặt của mặt rỗ.
"Cậu là Lý Tư Vũ nhỉ."
Một nam sinh hơn hai mươi tuổi Lý Tư Vũ :
"Bạn học Cung Minh đánh , gì để ?”
Lý Tư Vũ hờ hững ở đó, như là hỏi là cô.
Cô từ từ trả lời: