Lý Tư Vũ hiện tại khách sạn quốc doanh cho nam nữ ở quá lâu, ngoại trừ giấy chứng nhận kết hôn, nếu sẽ .
Quả nhiên, Lâm Thành mới mở cửa phòng, cô bé ở quầy lễ tân mập mờ :
"Ở đây thể ở quá lâu, khi trời tối ạ. ”
Nói xong, cô bé còn họ với ánh mắt áy náy.
Lý Tư Vũ thản nhiên mỉm .
"Được.”
Lâm Thành đang phía cau mày, trong lòng hài lòng với cô bé lễ tân , cần cô nhắc nhở chắc?
thật là, vợ nhỏ thì còn gì nữa chứ? Vốn còn định mặt dày giữ vợ nhỏ ở thêm một lúc.
"Bao lâu nữa ?"
Lý Tư Vũ ghế , hỏi.
Lâm Thành Lý Tư Vũ, ánh mắt nỡ, , mỗi ngày ở cạnh vợ nhỏ.
Lý Tư Vũ nghiệp vẫn còn trở về việc, công việc của Bạch Thành mới .
"Chuyến xe lửa tối mai, đến đây chút chuyện, xong ."
Lâm Thành dựa tường, ánh mắt Lý Tư Vũ đầy dịu dàng.
Bọn mới gặp đầy một tháng mà nhớ đến , những ngày về sống thế nào đây?
Lý Tư Vũ cũng nhận tâm tư của , cô vẫy tay với .
Lâm Thành qua, bên cạnh cô, gì, cứ cô.
"Lần tới thời gian em sẽ về thăm ."
Lý Tư Vũ ôm cánh tay , tựa lên bả vai .
Lâm Thành vui vẻ ôm cô, dường như tâm trạng buồn bực ban nãy quét sạch .
Lý Tư Vũ đồng hồ đeo tay, sắp đến giờ .
"Ngày mai học xong em sẽ tới tìm , chắc tầm buổi trưa, nhớ ngoan ngoãn ở đây chờ em đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-493-mot-cai-cham-moi.html.]
Ngày mai hai chỉ còn một buổi chiều ở bên , nếu bỏ phí thì bao lâu nữa mới gặp .
"Ừ, ."
Lâm Thành ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
Lý Tư Vũ dậy, cô tới mặt , cúi đầu chạm môi một chút.
Còn thấy lỗ tai đỏ bừng của Lâm Thành thì cô đầu bỏ chạy.
Lâm Thành ôm mặt ngốc nghếch rộ lên, lăn đó vẫn hết vui, thỉnh thoảng còn như một kẻ khờ.
Lý Tư Vũ trở ký túc xá thì tấn công tập thể...
"Ôi chao ơi, yêu của ký túc xá chúng về kìa, lâu thêm chút ?”
Vương Viện Viện vắt chéo chân cắn hạt dưa.
Lý Tư Vũ gai mắt:
"Cần lo ? Cậu cứ yêu xem, cả đêm về cũng ai gì .”
" gì năng lực đó, cố cũng nổi."
Vương Viện Viện bĩu môi, nếu yêu thật thì gì chuyện cô xử chứ?
Còn chờ Lý Tư Vũ cô chắc? thật là...
Ngụy Phán Phán Vương Viện Viện, khiêu khích :
"Bạn học Vương Viện Viện bảo tìm yêu cơ mà? Khi nào mới dẫn đến cho bọn gặp chút ?”
"Cô cũng yêu còn gì!"
Vương Viện Viện hừ lạnh một tiếng, kẻ tám lạng nửa cân cả thôi, đừng hòng chê khác!
Lý Tư Vũ ngờ hai cô gái còn cãi luôn? Sao thế nhỉ, rõ ràng đều là yêu như mà? Thật là...
"Được hai , ầm ĩ thì chờ ai tìm yêu , đừng ở đây ầm ĩ."
Ôn Duyệt San bất lực hai , kẻ yêu thì vội vàng nóng ruột, yêu thì thảnh thơi như ?
Cô đăm chiêu suy nghĩ một chút, yêu vui ? Cô từ nhỏ hôn ước, hiểu những chuyện tình cảm .