Lý Tư Vũ tranh thủ cả đám đang , xong giày là nhấc chân chạy mất.
Triệu Tuyết Mai dáng cao lớn trai lầu, hâm mộ ngừng, đó biến thành ghen tị.
Người thể tìm đàn ông trai như , còn chỉ thể ở cùng một giáo sư hơn ba mươi tuổi...
Tuy rằng ngoại hình của giáo sư Quan quá kém, nhưng so với lầu thì chính là một trời một vực.
Lúc Lý Tư Vũ xuống lầu, Lâm Thành đầu , tất cả đều thấy rõ diện mạo của .
"Ôi, trai thường !"
Ngụy Phán Phán hâm mộ.
"Không thường thì cũng liên quan gì đến chứ, cũng yêu ."
Vương Viện Viện bắt đầu ghẹo .
Cô vẻ trai của Lâm Thành, bĩu môi, chỉ là một yêu thôi chứ gì ? Sau cô nhất định tìm trai hơn.
Ngụy Phán Phán liếc mắt cô .
"Cô ăn nho nên nho chua đấy ?"
Muốn châm chọc á? Không cửa !
"Làm như cô cũng nho mà ăn đấy."
Vương Viện Viện cam lòng yếu thế.
"Nào nào nào"
Ôn Duyệt San nhịn hết nổi.
"Hai thôi , cãi xong , để xem hai ai tìm yêu .”
Lời cô cho hai câm nín, tìm yêu đơn giản như , thứ đó dễ tìm lắm chắc?
So với sự náo nhiệt trong ký túc xá nữ, Tần Xuyên trở về ký túc xá nam xuống giường vẫn gì.
"Cậu ăn ?”
Hồ Chí Bân thấy Tần Xuyên đó gì, đang suy nghĩ gì.
"Đang hỏi đó."
Hồ Chí Bân đẩy đẩy một chút.
"Không !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-490-ca-phong-ky-tuc-xa-tram-tro.html.]
Tần Xuyên bất thình lình quát một tiếng Hồ Chí Bân giật .
"Đờ mờ! Cậu đấy? Chập dây thần kinh nào !”
Hồ Chí Bân thấy tâm tình , thèm quan tâm nữa.
"Không thì thôi, đỡ tốn tiền!”
Mỗi dẫn Tần Xuyên đều bỏ tiền mua cơm, giờ còn mời , khác gì dở cơ chứ.
Thấy Hồ Chí Bân ngoài, Tần Xuyên ở giường nhúc nhích, vẫn đang suy nghĩ rốt cuộc vì tâm tình .
Vừa lúc thấy Lâm Thành, cảm thấy trong tim gì đó đúng lắm, rốt cuộc là vì ...
Nhớ tới gò má trắng nõn của Lý Tư Vũ, đột nhiên hiểu .
Mình dường như tình cảm khác lạ với bạn học Lý .
Tần Xuyên bật dậy, đỏ bừng mặt. Người yêu , còn tơ tưởng cái gì chứ!
Lý Tư Vũ lúc thì đang theo Lâm Thành đến một nhà hàng quốc doanh gần đó.
Hiện tại đang là giờ cơm, nhà hàng nhiều , món ăn bảng đen cũng nhiều.
Quả nhiên là thành phố lớn, đồ ăn thiếu thốn gì.
"Em ăn gì?"
Lâm Thành đầu hỏi.
Vợ nhỏ ăn gì thì gọi cái đó, dù ăn với vợ nhỏ thì ăn gì cũng thấy ngon.
Lý Tư Vũ bảng đen.
"Anh gọi , nhưng đừng gọi quá nhiều, đủ ăn là .”
Anh buổi tối nhất định ở khách sạn, nơi đó chỗ hâm nóng cơm, càng hộp đựng cơm, lãng phí thì .
Không bắt đầu từ lúc nào, Lý Tư Vũ ghi tạc trong lòng lãng phí là đáng hổ.
"Được."
Lâm Thành gật đầu, đó về phía ô cửa gọi hai món ăn, còn gọi thêm bánh bao và cơm.
Hai ở vị trí gần cửa sổ, những nơi khác đều kín .
"Sao đến sớm , em còn tưởng rằng đợi thêm vài ngày nữa.”
Lý Tư Vũ mỉm Lâm Thành.