Giáo sư Hàn đưa trả vở cho cô, trong ánh mắt hiện rõ sự tán thưởng.
Lý Tư Vũ nhận lời khen của ông thì vô cùng vui vẻ.
"Cảm ơn giáo sư Hàn, đều là nhờ thầy giảng ạ.”
Giáo sư Hàn đồng ý, mỗi một tốc độ tiếp thu riêng, dù ông dạy đến cũng xem từng học hành thế nào.
Lý Tư Vũ đang đường về thì bỗng thấy một hình bóng quen thuộc ở đằng xa, cô sửng sốt, ngờ vực về phía ảnh đó.
"Lâm Thành?”
Cô gọi thử một tiếng.
Người đó đầu , quả nhiên là Lâm Thành, nở nụ , bước nhanh đến mặt Lý Tư Vũ.
"Vợ ơi, nhớ em quá.”
Anh cúi đầu Lý Tư Vũ, khuôn mặt đầy hạnh phúc.
Vẫn còn năm sáu ngày mới tới cuối tháng nhưng chờ nổi nữa , nhất định thấy cô .
Nếu khó sắp xếp thời gian như thì dù gì cũng cho Lý Tư Vũ học đại học cái quần què gì hết!
Lý Tư Vũ nắm tay .
"Em cũng nhớ .”
Lâm Thành cô thì đỏ mặt, đến cứng cả mặt.
"Sao đến sớm ? Không cuối tháng mới đến ?"
Lý Tư Vũ thấy đúng là đến sớm hơn dự kiến vài ngày.
"Vì nhớ em, gặp em.”
Lâm Thành trầm giọng .
Làm bây giờ, đưa vợ nhỏ về nhà quá, cái trường học rách nát cũng xa quá .
Lý Tư Vũ gì, hai ở đó nửa ngày, cứ như .
"Bạn học Lý về ?”
Tần Xuyên ở hỏi giáo sư Hàn một vấn đề nên muộn, ngờ tới ngoài thì gặp Lý Tư Vũ đang đó cùng một đàn ông.
Nhìn thấy hai nắm tay , cảm thấy chút hổ.
Lý Tư Vũ gật đầu :
"Ừm, bạn học Tần giờ mới ?”
" hỏi bài giáo sư một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-489-lam-thanh-den.html.]
Anh trầm giọng trả lời, Lâm Thành.
Lâm Thành cũng , trong mắt đầy ý cảnh cáo.
"Đây là yêu của , Lâm Thành."
Lý Tư Vũ lễ phép giới thiệu, cô cũng thấy hai .
"Đây là bạn học cùng khoa với em, Tần Xuyên.”
Hai liếc , Tần Xuyên gật đầu , siết chặt nắm tay trở về ký túc xá.
Lâm Thành thấy thì đắc ý nhướn mày. Nghe thấy hả, là yêu đó. Hừ hừ hừ!
Lý Tư Vũ thấy dáng vẻ lên mặt của thì khỏi lắc đầu, tự đắc như trẻ con thế chứ.
là nước lấn tới.
"Vợ ơi, tối ngoài ăn cơm ."
Lâm Thành thấy còn ai quấy rầy bọn họ, thì lập tức nũng.
"Được, chờ em cất sách vở ngay."
Cô chạy về ký túc xá cất đồ đạc, đó quần áo chuẩn ngoài.
Nhớ tới đôi giày da Lâm Thành gửi cho lúc , cô bèn lấy luôn.
Ôn Duyệt San ở giường thấy Lý Tư Vũ quần áo còn trang điểm, hỏi:
"Cậu ?”
Đã buổi chiều , còn trang điểm xinh xinh gì .
Lý Tư Vũ ngẩng đầu :
"Người yêu của tới, ăn cơm với đây.”
"Người yêu á?"
Những khác đều về phía Lý Tư Vũ, ngờ cô yêu.
Riêng Nguỵ Phán Phán thì từ lâu .
"Người yêu của tới ? xem!"
Cô phấn khích và tò mò.
Lý Tư Vũ gật đầu.
"Được chứ, ở lầu đó, mặc đồ đen kìa.”
Cô bên cửa sổ chỉ cho bọn họ thấy một đàn ông mặc áo khoác màu đen, quần đen ở lầu, qua là trai.
" đây!"