mà Vương Viện Viện chuyện tình bẩn thỉu của bọn họ nữa, mỗi cũng đều chuyện gì , vẫn luôn là thầy Quan đưa tiền, còn Triệu Tuyết Mai cho thịt, qua thế thôi.
Ôn Duyệt San thể chuyện cùng trong ký túc xá, bất luận là cái gì cô cũng thể một câu.
Khác với Lý Tư Vũ, mỗi Ôn Duyệt San đều để ấn tượng , như sẽ nào cô mắt các thứ.
Còn Lý Tư Vũ thì khác, cô ghét xã giao, mỗi đều là gồng lên mà .
Hơn nữa ở hậu thế đại đa đều ngại giao tiếp như thế, đó là chuyện bình thường, nhưng ở xã hội hiện tại thì phương pháp của Ôn Duyệt San hơn chút.
Lý Tư Vũ đổi bản , mà là cảnh giác với ý đồ của , ngàn vạn thể lợi dụng, hoặc là hại khác.
Ôn Duyệt San nhanh chóng thiết với trong phòng, còn vô cùng hướng ngoại, với ai cũng thể chuyện mấy câu.
Trong rừng cây nhỏ, Quan Văn kết thúc mười phút chiến đấu, đó với Triệu Tuyết Mai:
"Tuyết Mai, thầy ngoài hai ngày, em tự chăm sóc cho nhé.”
Triệu Tuyết Mai đỏ mặt gật đầu nhanh chóng sửa sang quần áo.
"Giáo sư Quan, hiện tại trời lạnh, thầy mặc nhiều quần áo, đừng để cảm."
Cô quan tâm .
Quan Văn ừ một tiếng, đó vỗ vỗ bả vai cô .
"Đây là phiếu vải, em mua một bộ quần áo mặc, tự chăm sóc bản nhé.”
Nói xong, lấy phiếu và tiền trong túi đưa cho cô .
Triệu Tuyết Mai mừng rỡ nhận phiếu và tiền, lập tức gật đầu :
"Biết ạ giáo sư Quan.”
Quan Văn hài lòng rời , Triệu Tuyết Mai cũng định ở lâu, chỉnh trang bản xong là về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-487-on-duyet-san-hoa-dong.html.]
Trời lạnh, buổi tối ở bên ngoài lâu sẽ dễ cảm lạnh.
Chờ khi hai đều , một đàn ông từ rừng cây, suy tư bóng lưng hai rời ...
Lý Tư Vũ thấy Triệu Tuyết Mai trở về, phía tóc còn cỏ khô, như ngầm hiểu điều gì đó.
Gan lớn thật đó, lợi hại lợi hại.
"Ngã đập đầu ở thế? Tóc đầy cỏ thế ?”
Vương Viện Viện hỏi, nở nụ khó hiểu.
Mặt Triệu Tuyết Mai trắng bệch, trèo lên giường gì.
Vương Viện Viện bỏ qua, :
"Sao cô gì? Ngã thì đến phòng y tế kiểm tra não chứ.”
Lý Tư Vũ thấy cô đang ám chỉ đầu óc Triệu Tuyết Mai vấn đề.
Triệu Tuyết Mai phản ứng , dù cũng là chuyện vẻ vang gì, chẳng lẽ cô lung tung với khác ?
Lý Tư Vũ thấy những khác gì nữa, thì tự về giường , kéo rèm .
Sắp tới giờ ngủ , xem bọn họ biểu diễn cũng gì vui, thời gian rảnh rỗi bằng thêm hai quyển sách.
Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Lý Tư Vũ tan học đều tìm Tần Xuyên học thêm, dần dần bắt đầu theo kịp chương trình giảng dạy của giáo sư Hàn.
Lý Tư Vũ hài lòng với sự tiến bộ , dù cô cũng từng học một cách chính thống, chủ yếu vẫn là dựa tầm của hậu thế, còn Tần Xuyên hỗ trợ dạy thêm mới thành tích như bây giờ.
"Sau cần dạy thêm nữa, tiền dạy thêm của đây.”
Lý Tư Vũ đưa cho năm tệ.
Tuy rằng học đến một tháng nhưng Tần Xuyên giảng bài tận tâm, hơn nữa mỗi ngày ở bên cô lâu như cũng dễ dàng gì.