Tiêu Ngải gật đầu.
"Về thôi."
Cô dường như quá nhiều nên trả lời.
Mọi trở ký túc xá, chỉ Vương Viện Viện trong phòng, Triệu Tuyết Mai cũng , gần đây cô cứ luôn xuất quỷ nhập thần.
Lý Tư Vũ giường sách mà ngẫm nghĩ Tiêu Ngải.
Chắc chắn là Hồ Chí Bân điều kiện gia đình Tiêu Ngải bình thường, cho nên mới quấn lấy như , Ngụy Phán Phán cũng .
dù Lý Tư Vũ bối cảnh của cô cũng sẽ tiếp cận.
Phong trào hai năm , mũi chịu sào đầu tiên chính là những nhân vật lớn .
Nếu cô tiếp cận quá gần, khó tránh khỏi cũng sẽ ảnh hưởng, đương nhiên nếu thể bạn thì khỏi , cô cưỡng cầu.
Trong phạm vi khả năng của nếu thể tay giúp một chút thì Lý Tư Vũ thấy cũng .
Tiêu Ngải để ý thì đầu cô, cô gật đầu đó sách.
Lý Tư Vũ xuống giường, ngủ một giấc trưa.
Chờ buổi tối cô sẽ gian một phong thư trả lời cho Lâm Thành, cô nhận thư thể hành động gì chứ?
Hồ Chí Bân mặt lạnh như băng trở về ký túc xá nam.
Anh Tần Xuyên một cái về giường .
"Bạn học Hồ, cảnh cáo đừng chọc cô nữa, tin chứ."
Tần Xuyên quầng mắt xanh tím của , suýt nữa thành tiếng.
"Cần lo ?"
Hồ Chí Bân trừng , động tới vết thương, lập tức nhe răng trợn mắt .
Tần Xuyên sợ , ôm bụng ha ha ngừng.
" bảo xong hả?"
Hồ Chí Bân dậy :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-479-than-the-cua-tieu-ngai.html.]
"Như thằng tâm thần, cả ngày mặc quần áo rách, nhiều quần áo như mà mặc!”
Tần Xuyên nữa, lạnh nhạt Hồ Chí Bân, :
" mặc gì thì mặc đó, quản lý ?”
Anh xong dậy ngoài, gì.
Hồ Chí Bân về phía vali da gầm giường Tần Xuyên, từng thấy Tần Xuyên mở , bên trong đều là quần áo vải .
Nhiều quần áo như mặc, cả ngày ăn mặc như một nông dân, tâm thần thì là gì!
Không thèm để ý nữa!
Hồ Chí Bân tức giận trở xuống dụi mắt, hy vọng ngày mai sẽ hơn một chút.
Phía bên , Triệu Tuyết Mai một như mất hồn trong rừng cây nhỏ, đang suy nghĩ gì.
Quan Văn xuất hiện cách đó xa, thấy Triệu Tuyết Mai là trong mắt hiện lên sự vui mừng.
Triệu Tuyết Mai cảm giác đến gần nên siết chặt khăn quàng cổ , giống như đang lạnh.
Quan Văn thấy khăn quàng cổ cô , ánh mắt kinh ngạc.
Anh ngờ Triệu Tuyết Mai còn mang theo cái khăn quàng cổ , còn tưởng cô sẽ đến nữa.
Đi tới mặt Triệu Tuyết Mai, Quan Văn gì.
Triệu Tuyết Mai ngẩng đầu thấy thầy Quan, lập tức tỏ hoảng sợ đó dậy chạy trốn.
Một tay Quan Văn kéo cô :
"Tuyết Mai, em đừng ."
Giọng của Quan Văn đầy lo lắng, giống như sợ Triệu Tuyết Mai bỏ .
Triệu Tuyết Mai sửng sốt một chút ngay lập tức Quan Văn giữ :
"Tuyết Mai, xin em, hôm đó khống chế ..."
Triệu Tuyết Mai ôm từ lưng, mặt nở một nụ châm chọc.
Trải qua chuyện , cô suy nghĩ nhiều.
Cô cảm thấy Quan Văn đang đùa bỡn .