Quan Văn gật đầu, :
"Chỗ thầy tắt đèn nên thầy vội tranh thủ lúc còn ánh trăng chạy tới, để em chờ lâu .”
Anh cách chỗ xa từ lâu, trong lòng lạnh, chỉ quan tâm đến chút đồ vật ?
Quan Văn cũng lừa gạt cô , thật sự mua khăn quàng và kem dưỡng da.
Vốn định mua về lấy lòng con cọp cái nhà , nhưng đó gặp Triệu Tuyết Mai...
Cứ tận hưởng , đồ thể mua cũng .
Triệu Tuyết Mai thì lắc đầu, :
"Không , em cũng mới tới lâu mà.”
Cô cúi đầu, sợ Quan Văn thấy mặt đỏ bừng.
Quan Văn đương nhiên chú ý tới động tác nhỏ của cô , nhưng chuyện quan trọng.
"Giáo sư Quan, em thể ở ngoài quá lâu..."
Cô nhỏ giọng .
Triệu Tuyết Mai mau mau đưa đồ cho , trễ như cô còn về ngủ.
Nghe , trong mắt Quan Văn hiện lên vẻ mỉa mai, dịu dàng :
"Tuyết Mai, thầy tự tay đeo cho em chiếc khăn quàng cổ ?”
Triệu Tuyết Mai yêu cầu thì sửng sốt, nhưng thấy đây cũng yêu cầu quá đáng bèn gật đầu đồng ý.
Quan Văn nở nụ vui vẻ.
"Tuyết Mai, thầy cảm thấy em đeo chiếc khăn quảng cổ nhất định sẽ .”
Nói xong, lấy một cái khăn quàng cổ màu đỏ, từ từ đeo lên cổ Triệu Tuyết Mai.
Triệu Tuyết Mai kéo phần khăn quàng che mặt xuống, thấy hình như hương thơm.
Chắc là do đắt tiền nhỉ? Nên mới mùi thơm như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-474-dem-dinh-menh.html.]
Giáo sư Quan đối với thật, đáng tiếc kết hôn , nếu thì cũng là một lựa chọn tồi.
Quan Văn kéo cánh tay cô , dịu dàng cô .
"Tuyết Mai, em lắm.”
Triệu Tuyết Mai đỏ mặt, ánh mắt cũng chút mơ màng, cô cũng gì nữa.
Nở nụ thành công, Quan Văn ôm lấy cô , trầm giọng thì thầm những lời yêu thương.
Triệu Tuyết Mai tham lam ngửi mùi nội tiết tố , để mặc Quan Văn động tay động chân với .
Hơn mười phút , Quan Văn hài lòng rời khỏi nơi , để Triệu Tuyết Mai với vẻ mặt kinh hãi!
Triệu Tuyết Mai còn đang đỏ mặt bỗng nhiên trở nên trắng bệch, cô run rẩy mặc quần áo , vội vàng dậy rời khỏi nơi .
Vừa mới mấy bước, đột nhiên nhớ gì đó, cô nhặt một túi đồ trong bụi cỏ đó chạy về ký túc xá.
Triệu Tuyết Mai trở ký túc xá đóng cửa , luống cuống tay chân trèo lên giường , tỉnh Ngụy Phán Phán ở giường .
“Cô nhẹ nhàng chút hả!”
Cô lẩm bẩm, xoay tiếp tục ngủ.
Triệu Tuyết Mai giường , sững sờ trần nhà, tài nào ngủ .
Nhớ tới chuyện xảy , cô vì phản kháng mà còn hưởng thụ quá trình.
Một đêm , Triệu Tuyết Mai thức trắng. Cô tố cáo giáo sư Quan, nhưng cô dám.
Nếu như cô còn trong sạch thì học tiếp đây?
Không học thì về nhà sẽ đánh chết!
Sau kết hôn với tiền nữa?
Ánh mắt Triệu Tuyết Mai lóe lên tia ý đồ rõ, nếu …
Trước khi học Lý Tư Vũ khóa chặt rương , hôm nay học, đề phòng một chút.
Triệu Tuyết Mai: ???
Bởi vì Triệu Tuyết Mai bệnh , thể là dọa sợ nên cứ ngủ mãi dậy.