Lúc Triệu Tuyết Mai phản bác , quần áo là tự mua.
Mà giáo sư Quan và cô gặp ở đây, xem tình hình cũng mới quen , chẳng lẽ...
Trong mắt Vương Viện Viện lóe lên khiếp sợ, Triệu Tuyết Mai chỉ vì mấy món vật ngoài mà qua với giáo sư ngoài ba mươi tuổi còn gia đình nữa...
Cô cảm thấy như thể bí mật kinh thiên động địa, nhưng vui vẻ chút nào.
Tuy rằng trong lòng Vương Viện Viện ghen tị khác sống hơn , nhưng cũng liệu cơm gắp mắm.
Giống như đối với Lý Tư Vũ và Tiêu Ngải cô tuyệt đối sẽ trêu chọc , bởi vì thể so sánh .
Triệu Tuyết Mai xem còn phát triển gì với giáo sư Quan, nếu ăn thì gặp nạn nhất định là .
Cô sợ Triệu Tuyết Mai, nhưng sợ giáo sư Quan...
Nghĩ , Vương Viện Viện ôm tâm sự nặng nề trở về ký túc xá.
Cô Triệu Tuyết Mai, hiếm khi lên tiếng châm chọc, nhưng cực kỳ tò mò trong lòng.
Triệu Tuyết Mai rốt cục chịu để giáo sư Quan động tay động chân như chứ?
Buổi tối Lý Tư Vũ đến Căn tin, bởi vì buổi trưa , nếu buổi tối nữa thì sẽ cho rằng cô mua nổi cơm mà ăn.
Căn tin hôm nay nhiều đồ ăn, hầu hết ăn thực phẩm cơ bản là bánh bao bột mì đen và cháo gạo dưa muối.
Lý Tư Vũ bảng đen, cô gọi một phần sủi cảo hành lá thịt lợn, trong gian của cô món đông lạnh nhưng khi cô quên nấu.
Bây giờ ăn sủi cảo chỉ đành bỏ tiền mua.
Mấy cùng một bàn, tất cả đều kinh ngạc Triệu Tuyết Mai.
Lý Tư Vũ cũng qua, ngờ mặt một phần thịt kho tàu hầm đậu khô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-471-khong-muon-an.html.]
Điều khiến kinh ngạc, ăn thịt luôn kìa, giống Triệu Tuyết Mai lúc chút nào hết.
Vương Viện Viện thấy dáng vẻ đắc ý của cô thì nhạt.
"Xem cô ăn mấy ngày."
Cô thăm dò , dù Vương Viện Viện cũng thấy Triệu Tuyết Mai mặt.
Chỉ cần cô và Giáo sư Quan thường xuyên gặp mặt, Vương Viện Viện tin là khác cái gì.
Triệu Tuyết Mai để ý tới cô , mà há miệng bắt đầu ăn thịt kho tàu!
Cô thật sự ngờ Quan Văn cho phiếu thịt, ước chừng nửa cân, còn thêm năm tệ, cho cô ăn một bữa ngon.
Thịt ngon quá, cô bao lâu ăn thịt .
Cô hưởng thụ sự thơm mềm của thịt trong miệng, liên tiếp ăn hai cái bánh bao bột mì đen.
, chính là bánh bao bột mì đen, cứng, nhưng cô cũng ăn hai cái.
Triệu Tuyết Mai thầm oán giận, vì Giáo sư Quan cho cô ít phiếu lương thực, để ăn ít bánh bao bột mì trắng cũng .
Bữa cơm bởi vì thịt kho tàu, cô cũng coi như ăn thỏa mãn.
Trong khi đó, sủi cảo của Lý Tư Vũ thì khỏi , thể là quen ăn cơm nấu, sủi cảo vỏ nát thì thôi , nhân thịt còn một mùi vị khó thành lời.
Cứ như là nhúng nước lẩu , khó ăn, khó ăn!
Lý Tư Vũ cứ thừ đó, ăn sủi cảo chút nào.
cô thể vứt mặt nên chỉ đành im bất động.
"Sao ăn?"
Ngụy Phán Phán chỉ ăn một chén cháo, ăn chút dưa muối, bởi vì tiền mua rèm cả nên tháng cô tiết kiệm một chút.