"Đây là trộm ở ? Không sợ khác đến tìm cô ?"
Vương Viện Viện bắt chéo chân, ở phía giường cắn hạt dưa, vô cùng thoải mái.
Trong mắt Lý Tư Vũ, dáng vẻ của cô , giống như các bà già nông thôn rảnh rỗi việc gì túm tụm một chỗ tán gẫu nhiều chuyện .
" ăn cắp! cô thể mua quần áo, còn khác thể mua ? Coi thường ai chứ!"
Triệu Tuyết Mai tức giận, về phía Vương Viện Viện, mắt đỏ cả lên.
Đây rõ ràng là vô cùng tức giận.
Vương Viện Viện cả nhún nhún vai:
"Còn do cô tiền án ? Nếu thèm đến cô chứ? Chỉ riêng lớp của cô bao nhiêu cô đó, mặc một bộ quần áo rách, một đôi giày da nhỏ.”
Lời của Vương Viện Viện khiến trái tim Triệu Tuyết Mai đau đớn, nếu như là , cô nhất định sẽ hổ chạy ngoài.
bây giờ thì khác, cô giáo sư Quan chỗ dựa cho, còn cho cô tiền mua quần áo mới, giày da mới.
Mấy thứ nếu là , thì dù nghĩ cô cũng dám nghĩ đến, bây giờ thầy Quan, cô tức giận.
"Đừng tưởng chỉ cô là thể mặc, những khác thì thể mặc nó."
“Mặc dù ở nông thôn, nhưng cũng thể mặc quần áo mới và giày da."
Triệu Tuyết Mai cố gắng giữ bình tĩnh.
Vương Viện Viện lười với cô :
"Phụt... Được , cô xứng mặc quần áo, đổi nhiều bộ quần áo một chút .”
Lý Tư Vũ buông rèm xuống, bọn họ, thích gì thì .
Tiêu Ngải và Ngụy Phán Phán thấy Lý Tư Vũ như , cũng học theo, buông rèm xuống, cho hai đang cãi vô cùng hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-470-vuong-vien-vien-phat-hien-mot-bi-mat-lon.html.]
Triệu Tuyết Mai trừng mắt rèm của Lý Tư Vũ, hận thể trừng để tạo hai lỗ thủng...
Hai cãi nữa, đều thành thật việc của .
Triệu Tuyết Mai thì sửa sang quần áo một chút đến rừng cây nhỏ.
Cô xem thể gặp thầy Quan , cho xem quần áo mới của thế nào.
Vương Viện Viện thấy cô ngoài, ánh mắt đảo quanh, đó cũng theo.
Triệu Tuyết Mai đến rừng cây nhỏ quả nhiên thấy Quan Văn đang sách, dáng vẻ nghiêm túc vô cùng trai.
Cô sửa sang tóc của , đó xem quần áo nếp nhăn mới qua.
"Giáo sư Quan, thầy đang sách ạ."
Khuôn mặt thẹn thùng của cô nền bộ quần áo đỏ nổi bật lên sự động lòng .
Ít nhất trong mắt Quan Văn là như , với Triệu Tuyết Mai:
"Tuyết Mai, em mặc bộ đồ lắm.”
Triệu Tuyết Mai thì mặt tức khắc đỏ lên, càng cho Quan Văn cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.
Hai cách tới một gang tay, Vương Viện Viện kinh ngạc hình ảnh mắt.
Cô thấy giáo sự Quan tự nhiên đặt tay lên vai Triệu Tuyết Mai mà cô hề phản kháng.
Hai dán hồi lâu mới tách , khi giáo sư Quan còn nhét cho Triệu Tuyết Mai mấy thứ.
Bởi vì cách quá xa nên Vương Viện Viện thấy rõ là gì, nhưng chắc chắn là thứ .
Nhìn dáng vẻ vui mừng của Triệu Tuyết Mai là , ghê c.h.ế.t !
Vương Viện Viện theo Triệu Tuyết Mai một chuyến thấy chuyện như , thật khiến cô bất ngờ.
Nhìn Triệu Tuyết Mai nhảy nhót rời , cô cúi đầu trầm tư.