"Bạn gặp vấn đề gì ?"
Anh nhận , mặt Lý Tư Vũ vẫn luôn buồn bã, quyển sách hận thể xé luôn...
Lý Tư Vũ thấy tiếng thì ngẩng đầu về phía , cô bất đắc dĩ gật gật đầu :
"Đề hiểu lắm.”
Nhìn theo chỗ cô chỉ, Tần Xuyên đề tài :
"Không quá khó, chỉ cho bạn một chút nhé?”
Không quá khó...
Được thôi, Lý Tư Vũ quan tâm đến chuyện , cô gật gật đầu đồng ý.
Nếu tình nguyện dạy kèm, thì giúp đứa nhỏ đáng thương là nào!
Trải những gì Tần Xuyên giảng giải, Lý Tư Vũ hiểu ý nghĩa của đề bài.
Cô ngẩng đầu Tần Xuyên:
"Cám ơn , nếu giải , sẽ tìm giáo sư. mà đề đơn giản như cũng , lẽ giáo sư sẽ đánh mất..."
Lý Tư Vũ vẫn hỏi vì cô đề quá khó, nếu để giáo sư ...
Vậy quá bẽ mặt vì những khen ngợi dành cho cô hôm qua !
Lý Tư Vũ cất sách giáo khoa xong, bóng lưng Tần Xuyên :
"Bạn học Tần, thể phiền một chút ?”
Tần Xuyên đầu về phía cô, trong mắt chút nghi hoặc:
"Chuyện gì ?"
Thật là một sợ phiền phức.
Chẳng qua là thấy Lý Tư Vũ bản lĩnh, mới nguyện ý giúp cô giải đề.
Nếu quá nhiều rắc rối, sẽ từ chối.
Lý Tư Vũ đương nhiên nhận , cô :
" nhờ giúp học thêm mỗi giờ học, một tháng năm tệ, ?”
Tần Xuyên trừng mắt cô, năm tệ!? Cô thực sự dám bỏ đó! Chỉ cần học thêm mà một tháng cho năm tệ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-469-hoc-them.html.]
Cũng đủ để ăn mấy bữa thịt ...
Nghĩ đến đây, Tần Xuyên mím môi, cuối cùng đồng ý:
"Không , thể dạy bù cho , nhưng cần tiền.”
Chỉ là giảng bài mà thôi, cho năm tệ, thật dám nhận, lương tâm cắn rứt.
Lý Tư Vũ thì cảm thấy kinh ngạc, cô thấy Tần Xuyên ăn mặc như , là trong nhà giàu .
Lại còn là một bé, cần ăn nhiều, ở trường mặc dù thể ăn đủ, nhưng dầu mỡ, cũng ăn no.
Lý Tư Vũ giơ tay lên, khoe chiếc đồng hồ nhỏ của , cô bước lên, để cho thấy đôi giày da nhỏ của .
Thấy chú em? Chị đây điều kiện !
" thiếu năm tệ đó ?"
Nếu nhận, thì cần giảng bài.
Lý Tư Vũ nhướng mày về phía , mặt trưng biểu cảm của tiền.
Lúc cả cô đầy bóng dáng của nhà giàu mới nổi.
Có tiền!
Mặt Tần Xuyên đen .
Đây là đang chế giễu tiền, nghèo ?
Anh đánh giá bản từ xuống một lượt, ừm, quả thật nghèo, hơn nữa một tháng ăn thịt một , đây là sự thật.
"Vậy ."
Nếu tình nguyện giúp đỡ nghèo, thì cũng giả bộ vờ nữa, ai bảo nghèo chứ?
Lý Tư Vũ thấy đồng ý, thì hài lòng gật gật đầu:
"Được, chờ cuối tháng thanh toán cho , thôi.”
Hai một một khỏi lớp học, đó tạm biệt .
Trở ký túc xá, Lý Tư Vũ thấy tất cả đều ở đây, còn vô cùng náo nhiệt.
Triệu Tuyết Mai mặc một chiếc áo khoác màu đỏ, trông mới.
Hơn nữa dáng vẻ khoe khoang của cô rõ ràng, kéo kéo gấu áo, thì là kéo tay áo.
Vương Viện Viện thấy cô như , trong mắt đầy ghét bỏ, ai mà chẳng quần áo mới để mặc chứ?