Lý Tư Vũ nghi hoặc đầu , cô tự chỉ chỉ .
Giáo sư Hàn gật đầu, vẫy tay với cô, ý bảo cô qua chỗ .
Lý Tư Vũ ngoan ngoãn tới, ông gì.
"Tại em chọn chuyên ngành ? Rất hiếm thấy nữ sinh chọn lĩnh vực kiến trúc đó”.
Ông hỏi.
"Trước đây em từng công việc ở phương diện nên chút hứng thú, lúc đơn vị đề cử nên em học đại học luôn ạ."
Lý Tư Vũ chú ý nhưng cũng kiêu ngạo, cô bình tĩnh trả lời, mặt hề chút căng thẳng nào.
Giáo sư Hàn thích dạng trẻ tuổi mà điềm tĩnh , hiện tại những khác đều quá nông nổi, nếu tự cao tự đại thì là hồn gì.
Ông cô đơn vị đề cử tới thì khỏi chút kinh ngạc:
"Ồ? Em từ đơn vị nào đến ?”
Ông thấy Lý Tư Vũ còn trẻ, xem chừng cũng chỉ mười mấy tuổi, ngờ .
Lý Tư Vũ ngoan ngoãn trả lời:
"Trước đây em việc trong tổ kiến thiết thành phố ở tòa thị chính Bạch Thành, bởi vì hứng thú với phương diện nên tới đây thử một ạ.”
Giáo sư Hàn khỏi tán thưởng Lý Tư Vũ, dù tòa thị chính cũng đều là nhân tài mà.
Chưa kể cô còn từng học đại học.
Nếu như nhờ gia thế cô bé tuyệt đối là năng lực.
Thấy cô bây giờ mới học đại học, hẳn là gia thế, chắc chắn thực lực mới thể đề cử.
"Giỏi lắm, hiếm thấy."
Giáo sư Hàn gật đầu, tán thưởng nữ sinh Lý Tư Vũ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-467-tan-xuyen-bat-ngo.html.]
còn xem cô học mới về cô thể bao xa.
Tần Xuyên vẫn còn quanh quẩn , khi thấy Lý Tư Vũ là cán bộ tòa thị chính từ khi nhập học thì vô cùng kinh ngạc.
Lên cán bộ thời buổi khó khăn bao nhiêu cơ chứ?
Người thể nhà máy công nhân nhưng chắc tòa thị chính.
Đây là sự khác biệt về chất lượng!
Cách của Tần Xuyên về Lý Tư Vũ đổi hẳn, hâm mộ quá, lợi hại bao.
Tuổi còn nhỏ là cán bộ, thật sự tầm thường.
Giáo sư Hàn , với cô thêm mấy câu , Lý Tư Vũ cũng trở về.
Hôm nay chỉ một bài giảng, vì mới khai giảng nên thời khóa biểu hiện tại cũng quá kín.
Lý Tư Vũ trở ký túc xá, thấy ai, cô đóng cửa , trở giường, kéo bộ rèm xuống.
Sau khi tiến gian, Lý Tư Vũ lấy một ít đồ ăn vặt xuống bàn việc sách.
Sách giáo khoa bây giờ khá đơn giản, ít nhất cô thể hiểu một chút.
Nếu hiểu cô sẽ xem vở ghi chép của Bành Lăng Mạn.
Có đôi khi hiểu nhiều hơn, nhiều sách hơn, nội dung trong lớp học cũng sẽ dễ hiểu hơn.
Cô tự hiểu rõ, hai năm nữa là đại học dừng.
Khi cuộc vận động thứ nhất xảy , tất cả đều về nông thôn chen chúc.
cô thế, cùng lắm thì trở về tiếp tục , tổ trưởng Chu nhất định sẽ đồng ý.
Mặc dù nghiệp, nhưng dù gì cô cũng là sinh viên đại học .
Cô kỳ thật cũng học nhảy cóc, nhưng thực lực cho phép, đủ khả năng mà nhảy cóc.
Lý Tư Vũ thở dài, cô chấp nhận phận ngoan ngoãn sách, cứ từ từ , cùng lắm thì học nữa cũng chẳng !