Triệu Tuyết Mai ngẩng đầu, thấy một đàn ông ăn mặc giống giáo viên mặt , vẻ mặt quan tâm hỏi.
Người đàn ông ba mươi tuổi, ngoại hình bình thường, nhưng dáng vẻ hào hoa phong nhã, càng cho cộng thêm điểm, thoạt đáng tin.
Triệu Tuyết Mai cúi xuống lắc đầu, gì, cô lau khô nước mắt.
Quan Văn thấy dáng vẻ rơi lệ nhỏ giọt của cô , trái tim cũng run theo.
"Bạn học, tên cô là gì, cô chuyện gì ? Có thể với . họ Quan, cô gọi là thầy Quan là ."
Quan Văn cẩn thận nhỏ giọng .
Triệu Tuyết Mai chần chừ Quan Văn, ăn mặc , tay còn đeo đồng hồ, chắc chắn là một thầy giáo tiền.
Nghĩ như , cô bèn :
"Giáo sư Quan, tên em là Triệu Tuyết Mai, một bạn ở cùng ký túc xá, em lỡ bẩn giày da của cô nên cô bảo bạn học cô lập em, em..."
Quan Văn thì nhíu mày:
"Hử? Bây giờ dám bắt nạt bạn học trắng trợn như ? Tên em là gì, sẽ cảnh cáo em .”
Lời lẽ của vô cùng chính trực đàng hoàng, tỏ kiểu gì cũng đòi công bằng cho Triệu Tuyết Mai.
"Không cần ạ!"
Cô vội vàng , sợ giáo sư Quan tìm thật.
Triệu Tuyết Mai chuyện vốn là đúng, nếu để giáo sư chuyện thì chẳng may Lý Tư Vũ chuyện cô lén giày của khác thì ?
Đến lúc đó, mất mặt chính là cô .
Cho nên cô vội vàng xua tay từ chối, còn tỏ vẻ sợ hãi.
Trong mắt Quan Văn hành động biến thành Triệu Tuyết Mai sợ bạn học , nhưng cô , cũng tiện ép.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-463-thay-giao-quan.html.]
Nhìn đôi mắt triệu Tuyết Mai giống như con nai con hoảng sợ, mắt mang theo ý .
"Vậy , nếu em khó khăn gì cứ tìm thầy, thầy nhất định sẽ giúp em giải quyết.”
Nói xong Quan Văn vỗ vỗ bả vai Triệu Tuyết Mai, trong mắt loé lên một tia hứng thú.
Nhìn dáng vẻ của Triệu Tuyết Mai, :
"Bạn học Triệu Tuyết Mai, em về sớm , đừng để lạnh.”
Triệu Tuyết Mai Quan Văn rời , trong lòng cảm thấy ấm áp, một giáo sư xa lạ còn cổ vũ cô như thế, cô còn sợ gì chứ.
Nghĩ như , Triệu Tuyết Mai bèn trở ký túc xá, cô cửa thấy Lý Tư Vũ ở ký túc xá, thì thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dù cả ký túc xá đều cô lén giày da của Lý Tư Vũ, cô cũng chột trong lòng.
nghĩ tới sự quan tâm của giáo sư Quan, cô còn căng thẳng nữa.
Cô đặt hộp cơm xuống, trèo lên giường , câu nào.
Vương Viện Viện đang đánh xi cho giày da, đôi giày sáng bóng thở dài :
"Ôi, cất đôi giày da vali khoá thôi, chứ ngộ nhỡ khác lén thì giờ? cũng cho khác .”
Triệu Tuyết Mai giường lời thì đỏ mặt, nhưng gì.
Cô còn gì chứ? Dù gì cũng chỉ khiến nhạo hơn, nhất là lên tiếng, kẻo bám mãi buông.
Chẳng qua Triệu Tuyết Mai dù câu nào, thì Vương Viện Viện cũng ý định buông tha cho cô .
"Mọi cũng mang quần áo gì đó cất hết nhé, đừng để mặc trộm."
Cô cố ý Triệu Tuyết Mai, mắt đầy chế nhạo.
Triệu Tuyết Mai dù cũng Vương Viện Viện chắc chắn đang trưng bộ mặt trào phúng.