Mà điều kiện của Tô An rõ ràng hơn Triệu Tuyết Mai nhiều, chăn đệm đều mới, hơn nữa ăn mặc cũng miếng vá.
Tính cách của Tô An và Ngụy Phán Phán khác lắm, nhưng mà Tô An thông minh như Ngụy Phán Phán, cô chỉ nhiệt tình và thành thật, căn bản nội tâm của Triệu Tuyết Mai.
Tô An giúp Triệu Tuyết Mai trải xong giường , trèo lên trải cho , Triệu Tuyết Mai hề giúp cô , mà là tự cái , cái , giả vờ như bận .
Những khác cũng nhận , khi Ngụy Phán Phán tự giới thiệu bản thì để ý tới bọn họ nữa.
Lý Tư Vũ vẫn giường của , hề hai .
Đây là chuyện riêng của , liên quan gì đến cô.
" ăn cơm, ?"
Ngụy Phán Phán cầm bình và hộp cơm trong tay, dậy hỏi.
Lý Tư Vũ giơ tay lên đồng hồ, hơn năm giờ, tuy cô đói lắm, nhưng cũng thể sống khác tập thể .
Những khác thấy cô đồng hồ đeo tay, ngạc nhiên cô.
"Oa, bạn học Lý đồng hồ đeo tay!"
Ngụy Phán Phán chạy tới gần :
"Còn là đồng hồ nữ hàng hiệu ở Thượng Hải, thật đấy.”
Mắt cô đầy hâm mộ, sờ cổ tay trống rỗng của thở dài:
"Sau xem giờ của bạn học Tiêu và bạn học Lý thôi, đồng hồ đeo tay.”
Lý Tư Vũ gật đầu, cô đúng là quên mất, sinh viên bây giờ căn bản dư tiền mua đồng hồ, ngoại trừ gia đình điều kiện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-452-ban-cung-phong-moi.html.]
Thông thường nếu trong nhà cần đồng hồ, cũng là để đàn ông đeo, ít nhà để cho trẻ con đeo ngoài.
Loại gia đình điều kiện như Tiêu Ngải thì giống, thể tùy ý.
Triệu Tuyết Mai cũng hâm mộ qua, trong mắt còn cả ghen tị.
Đều là con gái, mà ăn mặc xem, còn cả đồng hồ đeo tay.
Lý Tư Vũ xuống đất giày da nhỏ của , cô lấy hộp cơm từ trong chậu rửa mặt , theo ngoài.
Đồ vật quý giá của cô đều ở trong gian, vali bên ngoài khóa, cũng chỉ là để cho ngoài xem.
Mọi đều cùng , đường Tô An và Triệu Tuyết Mai chuyện phiếm, Ngụy Phán Phán lôi kéo Lý Tư Vũ còn Tiêu Ngải chuyện.
Có đôi khi Lý Tư Vũ xen hai câu, Tiêu Ngải thì ít hơn, thỉnh thoảng ừ một tiếng tỏ vẻ đáp .
Căn tin cách ký túc xá xa, lẽ cách hơn một trăm mét, bên trong một dãy nhà gạch đỏ lúc khá ồn áo.
Có vẻ như là đến giờ ăn, tất cả đều xếp hàng để lấy đồ ăn.
Bây giờ sinh viên đại học ăn ở căn tin tốn tiền, đồ ăn cơ bản là bánh bao đen, cháo gạo và dưa muối.
Nếu ăn những thứ thì thể tự bỏ tiền mua đồ khác, căn tin cũng đầu bếp, thể tùy ý gọi món.
Ngoại trừ Triệu Tuyết Mai cầm một cái bánh bao đen và một bát cháo, một phần dưa muối, thì những khác đều gọi đồ ăn khác.
Ngụy Phán Phán và Tiêu Ngải gọi một phần đậu phụ bắp cải hầm thịt, ăn cùng với bánh bao.
Tô An cầm bánh bao mì đen cũng gọi món hầm, như dư một phần tiền món ăn chính.
Lý Tư Vũ gọi món hầm, mà gọi một phần mì xào thịt và rau xanh, cô thấy gọi mì, nên bản cô cũng gọi một phần.
Tốn một lạng phiếu thịt và hai lạng phiếu lương thực, thêm năm hào, cái giá còn đắt hơn so với món hầm hai hào.