Cô thu dọn xong, bên ngoài vọng đến tiếng bước chân và tiếng chuyện, tiếng bước chân tới cửa dừng .
"Hả? Sao cửa mở ?"
Một giọng nữ thắc mắc .
Lý Tư Vũ đang sửa sang giường, , là hai nữ sinh, một cô gái hai mươi tuổi, hai b.í.m tóc dài chỉnh tề, chính là cô .
Còn một cô gái tuổi cũng tương tự, vẻ mặt lạnh lùng, mắt phượng cho một loại cảm giác vô cùng lạnh lùng.
"Bạn học mới tới ?"
Người mái tóc dài kinh ngạc cô.
"Xin chào hai , là Lý Tư Vũ."
Cô họ nở nụ .
Hình như cái tóc dài dẻo miệng, cô :
" là Ngụy Phán Phán, cô tên là Tiêu Ngải, chúng đều là sinh viên mới nhập học.”
" cũng ."
Lý Tư Vũ gật đầu giường của .
"Ồ?"
Ngụy Phán Phán lạ lẫm đánh giá giường của cô, :
"Cái của đó, cũng một cái, ngày mai sẽ đến cửa hàng bách hóa mua vải.”
Tiêu Ngải cũng , nhưng gì, cô lẳng lặng về giường của xuống.
Giường của Tiêu Ngải vặn đối diện với giường của Lý Tư Vũ, hai là hàng xóm.
mà tính cách lãnh đạm của cô như , Lý Tư Vũ cũng thích mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, tùy duyên .
"Bạn học Lý đăng ký chuyên ngành nào? là khoa tiếng Nga, giáo sư Bành trong trường dạy giỏi."
Ngụy Phán Phán dẻo miệng hỏi cô.
Lý Tư Vũ :
" học ngành công trình kiến trúc."
"Hả, một nữ sinh như đăng ký chuyên ngành , hiếm thấy đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-451-nhan-phong-ky-tuc-xa.html.]
Ngụy Phán Phán kinh ngạc.
"Cũng tạm, chỉ là cảm thấy hứng thú thôi."
Lý Tư Vũ gật đầu trả lời.
Tiêu Ngải thoáng qua Lý Tư Vũ, dường như cũng kinh ngạc với chuyên ngành của cô.
"Tiêu Ngải là khoa tiếng Trung, là một học bá đó!"
Ngụy Phán Phán quên Tiêu Ngải bên cạnh.
Dường như Tiêu Ngải tức giận với cách chuyện của Ngụy Phán Phán, cô hờ hững ở đó bắt đầu sách.
Lý Tư Vũ Hồng Lâu Mộng trong tay cô , cô nhíu mày, quyển sách qua hai năm nữa sẽ thuộc về tứ cựu.
mà cô cũng nhắc nhở, dù còn hơn hai năm nữa, hơn nữa các cô cũng , tùy tiện nhắc nhở sẽ dùng ánh mắt khác thường đánh giá.
"Vậy , bạn học Tiêu thật lợi hại."
Lý Tư Vũ .
Đương nhiên học giỏi thiếu bạn , nhưng mà cô cũng nhất thiết bạn với .
Dù cũng ở chung một ký túc xá, duy trì hiện trạng như vẫn hơn so với mối quan hệ .
Sau cuộc sống còn dài, cô cũng một đám nhóc con xa lánh.
Cả buổi chiều ba tự sách, ai gì nữa.
Đến hơn bốn giờ chiều, ký túc xá chuyển tới hai nữ sinh, trông dáng dấpđều mười tám mười chín tuổi.
Hai khá khiêm tốn, thoạt vẻ là đồng hương.
Bởi vì chỉ còn một giường nên cái cá tính sảng khoái nhường giường cho cô gái nhu nhược .
Cô gái cá tính sảng khoái tên là Tô An, cô gái nhu nhược tên là Triệu Tuyết Mai.
Hai là đồng hương, chỉ khác là Triệu Tuyết Mai ở nông thôn, Tô An là thành phố.
"Cám ơn bạn học Tô."
Triệu Tuyết Mai mỉm về phía Tô An, đó bắt đầu sửa sang giường.
Mặc dù chăn nệm của cô đều vá, nhưng qua sạch sẽ, là một chú trọng hình thức.
Người ngượng ngùng câu nệ nhưng Lý Tư Vũ thể ánh mắt cô đánh giá qua , là một mưu toan, thành thật như bề ngoài.