Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 442: Lý Tư Vũ tập kích

Cập nhật lúc: 2025-08-05 03:10:44
Lượt xem: 221

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Tư Vũ ánh mắt ti hí của , đó đột nhiên tập kích.

Sau khi cô tiễn Lâm Thành , Lý Tư Vũ lấy một cái vali, đó bỏ mấy bộ quần áo , để một cái bình , một cái hộp cơm.

Lên xe cũng cần ăn cơm, tuy cô ăn đồ ăn xe, nhưng ăn cơm một ngày một đêm, khác sẽ cảm thấy kỳ lạ.

Lâm Thành khỏi cửa lớn, mặt đỏ bừng cửa nhà Lý Tư Vũ cả nửa ngày.

Anh leo lên xe đạp, đạp một mạch về nhà.

Lâm Thành thở hồng hộc ghế, vẫn hồi phục tinh thần.

Anh vuốt ve miệng , nhớ những gì xảy .

"Ngủ thôi."

Anh thấp giọng lẩm bẩm một câu, đó ngơ ngác trong phòng xuống.

Trưa hôm , Lâm Thành tới, mặt hổ, dám cô.

Lý Tư Vũ thấy dáng vẻ thẹn thùng của Lâm Thành thì khỏi trêu chọc :

"Chậc chậc, tổ phó Lâm của chúng thế ? Mặt đỏ như sốt cao ?”

Lâm Thành cô trêu cho đỏ bừng cả mặt, tức giận trừng mắt cô một cái.

Hừ, giống như một cô vợ nhỏ e thẹn .

Lý Tư Vũ nể mặt .

"Để đưa em đến nhà ga?"

Lâm Thành nhớ tới chuyện chính, để ý tới cô trêu chọc nữa.

"Không cần, em tự ."

Lý Tư Vũ quyết đoán từ chối, nếu để Lâm Thành theo, cô chỉ cầm theo một cái vali nho nhỏ, thì giải thích thế nào?

Cô cũng xách theo một đống đồ xe, còn nhiều sách như , hơn mười cân gần hai mươi cân đấy, mà cầm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-442-ly-tu-vu-tap-kich.html.]

Thấy tâm trạng Lâm Thành sa sút, cô :

"Không vì em sợ nỡ ? Tốt nhất là đừng tiễn em, em sợ em sẽ mất.”

Nghe thấy cô như , mặt Lâm Thành biến sắc trong nháy mắt, thấy , vợ nhỏ của cũng nỡ.

Anh cũng luyến tiếc vợ nhỏ…

Chờ lúc Lâm Thành , Lý Tư Vũ cũng xách vali cửa, bây giờ là một giờ, hai giờ rưỡi chiều xe chạy, cô sớm.

cũng chuyện gì nữa, cô vội vàng, vẫn nên đến đó chờ xe thì hơn, đây là thói quen của cô.

Ga xe lửa cách nơi cô sống xa, mất hơn hai mươi phút xe công cộng.

Bây giờ nhà ga xe lửa đơn sơ, bên trong ngôi nhà gạch đỏ là phòng chờ, ngoại trừ nơi bán vé ngăn cách thì trong phòng chờ trống rỗng.

Một tấm ván gỗ dựng đơn giản thành một ghế chờ, phía đầy . Có một ngoài mang theo đứa nhỏ, còn đang nháo, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.

Lý Tư Vũ thấy thời gian còn sớm, cô xách vali ngoài .

Thời tiết bên ngoài ảm đạm, vẻ như trời sắp mưa.

Cô cảnh giác chú ý ngang qua bên cạnh cô, sợ cướp đồ của .

Không do Lý Tư Vũ quá căng thẳng, tuy bây giờ là một thời đại giản dị, nhưng loại phân biệt thời đại.

Cô cảm thấy cứ cảnh giác là nhất, ít nhất thể giảm bớt khả năng xảy chuyện.

Bên ngoài cũng ít , đang hút thuốc, một mực mặt đất đến .

Sau khi chờ đợi một giờ, cô nhà ga xe lửa, thấy ai đó la hét.

“Bắc Kinh, Bắc Kinh, xét vé!”

"Xét vé Bắc Kinh!"

Lý Tư Vũ vội vàng xếp hàng, lấy một vé xe từ trong túi , nắm chặt trong tay.

Lỡ cướp vé thì giờ? Bây giờ pháp luật nghiêm, cướp thì chịu thua.

Loading...