Trong lòng ông đúng là leo lên kết giao với thư ký Phùng, nhưng thẳng như , thì vẫn hổ.
Lâm Thành thản nhiên ông :
" sẽ về, càng sẽ kết hôn với Phùng Tố Viện , ông nên vứt cái suy nghĩ thôi.”
"À đúng ."
Mặt Lâm Thành trào phúng :
"Ông thể để cho con trai cưng của ông cưới cô đấy.”
Nói xong, Lâm Thành “rầm” một tiếng, đóng cửa luôn.
Lâm Quốc Cường tức giận vỗ bàn:
"Đây là loại con trai gì chứ! Tao thật đúng là thiếu nợ mày mà!”
Đương nhiên là ông cũng , nhưng đáng tiếc Phùng Tố Viện chỉ thích Lâm Thành.
Nếu ông đưa chuyện , lẽ ấn tượng của thư ký Phùng đối với ông sẽ hạ thấp, nên ông chỉ đành mặt dày tới tìm Lâm Thành, nhưng ép tới bộ dạng .
Lâm Quốc Cường cách nào khác, chỉ thể về bảo thư ký Phùng chờ một chút, để ông nghĩ cách.
Lâm Thành rời khỏi khách sạn quốc doanh, lái xe dừng bên ngoài cửa nhà Lý Tư Vũ.
Thay vì gõ cửa, dựa chiếc xe đạp của , đốt một điếu thuốc.
Anh cảm thấy, cha nhà cũng , dù cũng quan hệ với trai, còn Lý Tư Vũ…
Nghĩ đến đây, Lâm Thành mỉm , cũng may là gặp cô , cuộc sống mới thêm màu sắc.
Hai ngày nay Lý Tư Vũ còn thấy Phùng Tố Viện tới tìm nữa, cũng thấy Phùng Chí Kiệt, khiến cô thở phào nhẹ nhõm.
Trong phòng việc đầy căng thẳng, tổ trưởng Chu từ văn phòng, mặt nghiêm túc.
"Từ Vi Nam đến văn phòng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-418-lam-thanh-trao-phung.html.]
Giọng của lửa giận, tất cả đều .
Liễu Thành Tuyết về phía Từ Vi Nam đang căng thẳng:
"Chậc chậc, cán bộ Từ đúng là dạy dỗ thường xuyên nha, nhớ kỹ lời của tổ trưởng Chu đấy.”
Từ Vi Nam tâm trạng phản bác với Liễu Thành Tuyết, mà chỉ hung dữ trừng mắt cô một cái, đó mới từng bước từng bước bước văn phòng của tổ trưởng Chu
Cô thật sự sợ tổ trưởng Chu, mỗi đều mắng cô xối xả, chỗ sắp trở thành bóng ma tâm lý của cô .
"Tổ trưởng Chu, việc gì ?"
Cô thành thật ở cạnh bàn việc, mặt thấp thỏm bất an.
"Có việc gì ?"
Tổ trưởng Chu xong, vỗ mạnh bàn, dọa Từ Vi Nam giật .
"Cô cái gì ? Hả? Cô là sinh viên đại học ? Sao cô thể học đại học !"
Tổ trưởng Chu ném tài liệu lên Từ Vi Nam, thấy cô càng ngày càng mất kiên nhẫn.
Từ Vi Nam để mặc văn kiện ném lên , ngay cả cái rắm cũng dám xì.
Trước khi học đại học thành tích của cô , khi thi đậu cô học tập , bây giờ đương nhiên là thể theo kịp.
mà cô cũng lời nào để , mắng còn đủ ? Lại thì sẽ điều mất.
Tổ trưởng Chu thấy cô lời nào, trong mắt đầy chán ghét:
"Cô là sinh viên đại học , cô những khác mà xem? Ai cũng giỏi hơn cô?
Mỗi ngày cô việc gì, chỉ gây sự quậy phá khắp nơi, cô cho rằng ở đây đều ăn !”
Anh thêm:
"Không đến chuyện những cũng là sinh viên đại học khác, đến cán bộ Lý chỉ bằng trung học còn giỏi hơn cô, thậm chí còn giỏi hơn so với hầu hết .”