Cho dù phúc lợi đến , cũng thể mỗi ngày xa như .
"Sao chứ?"
Lý Tư Vũ lo lắng, cô ý đồ của bí thư Kỳ, nhưng cũng thể gì.
Mà cho dù cái gì, ông cũng sẽ để ý tới cô.
Tổ trưởng Chu lắc đầu, cũng :
"Cái còn xem nhà máy rượu, điều chúng hạn, xem bọn họ đồng ý xa như . Không thì chúng cũng cách nào khác.”
Lý Tư Vũ gật đầu, nhiều nữa, cô cầm văn kiện ngoài.
Muốn chuyện thành công, chỉ nhà máy rượu tự cố gắng.
dáng vẻ khúm núm của giám đốc Đường là , ông dám gì, chỉ sợ đắc tội bí thư Kỳ.
chuyện sợ đắc tội là thể giải quyết vấn đề, nếu ông bước đầu tiên, thì ai cũng giúp ông .
Buổi chiều Lý Tư Vũ nhà máy rượu, thẳng tìm giám đốc Đường.
Đường Hồng Lý Tư Vũ tới, khỏi chút bất đắc dĩ:
"Cán bộ Lý chắc là chúng cần chuyển dời nhà máy nhỉ?”
"Đương nhiên , vẫn luôn theo dõi chuyện mà."
Lý Tư Vũ ở mặt ông , cô nhận Giám đốc Đường sầu não đầy mặt.
Mặc dù ông cố gắng che giấu cảm xúc của , nhưng ánh mắt thể lừa khác.
Đường Hồng mất kiên nhẫn :
"Nếu , thế cán bộ Lý đây là tới giám sát chúng khi nào thì chuyển ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-407-xuong-ruou-bi-chuyen-di-qua-xa.html.]
Lý Tư Vũ trong lòng ông tức giận, giọng điệu thể hiểu.
những gì nên cô vẫn rõ ràng với ông .
"Giám đốc Đường, thật sự kế hoạch của bí thư Kỳ, chuyển đến khu hoang dã cách đây hai mươi cây ? Nơi đó dân cư thưa thớt, cho dù là đường , nhưng công nhân thì bây giờ? Không ai cũng xe đạp.”
Lời của Lý Tư Vũ ông đương nhiên hiểu rõ, cho dù là thành lập ký túc xá, thì cũng thể chứa nhiều công nhân như .
Đường Hồng buồn rầu thở dài:
"Vậy thể thế nào bây giờ? Năm đó bí thư Kỳ cho chúng mảnh đất đó, gì cũng đồng ý.”
“Bây giờ thì , cấp cho mảnh đất nát , chúng xây dựng nhà máy đây?”
Lý Tư Vũ thấy dáng vẻ ông tức giận, còn chút chững chạc nào.
“Giám đốc Đường, nghĩ tới kiến nghị lên tỉnh ?”
Lời của cô cho Đường Hồng bỗng ngây ngẩn cả .
“Kiến nghị lên tỉnh?"
Đường Hồng thiếu chút nữa lời, bảo ông kiến nghị lên tỉnh, quá liều lĩnh?
" bí thư Kỳ chuyên quyền như , nếu để cho ông chuyện thì còn trái ngọt để ăn ?”
Từ đáy lòng Đường Hồng vẫn kháng cự chuyện kiến nghị vượt cấp , ông lắc đầu liên tục.
Lý Tư Vũ dáng vẻ nhát gan của ông , cũng hiểu ông .
Dù bí thư Kỳ chèn ép nhiều năm như , ông phản kháng quả thật là khả năng.
luôn đè lòng bàn chân như , trong lòng Đường Hồng cũng oán hận chứ?
Lý Tư Vũ tính toán cho ông thêm một chút dũng khí, cô :
"Ông cứ chờ đợi như chỉ thể cho nhà máy rượu suy tàn mà thôi, kiến nghị lên tỉnh còn thể đổi một nơi hơn.”