Lý Tư Vũ ghế, đang xem văn kiện trong tay thì tổ trưởng Chu gọi tới.
Hình như bây giờ tổ trưởng Chu gọi là chuyện thường ngày ở huyện ?
"Tổ trưởng Chu.”
Lý Tư Vũ đối diện .
Tổ trưởng Chu hiếm khi mỉm , :
"Ngồi .”
Đây là chuyện lạ thật ? Lý Tư Vũ tổ trưởng Chu khác thường, ngoan ngoãn xuống.
"Lãnh đạo phía bắt đầu chú ý đến chuyện , đồng thời yêu cầu bí thư phê duyệt đất đai càng sớm càng ."
Tổ trưởng Chu vui mừng cô, quả nhiên trẻ tuổi năng lực khác.
Lý Tư Vũ kinh ngạc , kết quả đến quá nhanh, cô bất ngờ trở tay kịp.
"Thật ?"
Cô nghi hoặc đối diện, thật sự là hiểu rốt cuộc là chuyện gì xảy .
Theo lý thuyết, coi như là đăng báo, nhưng đàn áp nhà máy rượu nhiều năm như đến hôm nay đột nhiên tiến triển?
Cô cũng tin chỉ vì một bài báo, chắc chắn còn nguyên nhân khác.
Chẳng lẽ là phó bí thư Trương tay? Nếu ông tay, thì tay từ lâu mới .
Nội tình trong vụ Lý Tư Vũ thấy chút khó hiểu, nhưng kết quả là .
Tổ trưởng Chu gật đầu, :
"Cụ thể chuyện gì xảy cũng rõ lắm, nhưng cấp hạ chỉ thị .”
Anh Lý Tư Vũ, hài lòng :
"Cô , thể tiến bộ lớn như là do cô nỗ lực nhiều.”
Nỗ lực nhiều? Lý Tư Vũ đúng là nỗ lực nhiều, còn nỗ lực kéo theo một đợt thù hận cơ mà.
"Được thì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-394-phia-tren-da-ra-chi-thi-roi.html.]
Lý Tư Vũ gật đầu:
"Có thể di dời là chuyện .”
Dù chỉ cần giải quyết vấn đề thì thế nào cũng , cần gì quan tâm khác gì.
Tổ trưởng Chu dặn dò thêm một chuyện mới bảo cô về, còn dặn dò cô việc tâm một chút.
Có tâm? Cô tâm nhé, cứ bảo thư ký Phó qua thử một phen, xem tâm thế là quá .
Một nơi nào đó ở Bạch Thành, Phùng Tố ViệnViện bực bội ghế, hai Phùng Chí Kiệt của .
"Anh hai, xem vì Lâm Thành bỏ công việc ở Xuân Thành để chạy qua đây ?"
Phùng Tố Viện thật sự hiểu nổi Lâm Thành.
Rõ ràng đang một công việc , chờ khi thị trưởng Chu về hưu thì vận động cho một chút, thì chẳng về gì thì đó ở Xuân Thành ?
Phùng Chí Kiệt nghịch cây bút trong tay, ngẩng đầu khẩy:
"Anh chỉ thị trưởng Chu khống chế mà thôi, tuy rằng chỗ dựa là chuyện , nhưng chẳng may thị trưởng Chu rớt đài, thì cũng chạy thoát.”
"Rớt đài? Làm thị trưởng Chu rớt đài ."
Phùng Tố Viện tin lắm, dù thị trưởng Chu còn hơn một năm nữa là sẽ về hưu .
Phùng Chí Kiệt lắc đầu:
"Chưa chắc , cha chúng , chuyện cũng khả năng.”
Phùng Tố Viện tuy tin, nhưng vẫn gật đầu.
Phùng Toàn Dân dù cũng là thư ký của thị trưởng Chu, bên cạnh ông nhiều năm như , chắc chắn là chuyện gì đó.
"Vậy Lâm Thành chuyện ? Nếu thị trưởng Chu thì ông chủ động điều .”
“ ngày đó cha thị trưởng Chu , còn buồn bực suốt hai ngày."
Phùng Tố Viện thật sự hiểu.
Phùng Chí Kiệt thì một tiếng, :
"Cái đó cũng , dù hiện tại Lâm Thành đang việc ở Bạch Thành , em tìm ?”