"Cái là đương nhiên, thư ký Phó cô cứ yên tâm, sẽ giữ bổn phận công việc , tuyệt đối sẽ gây thêm phiền toái cho bất cứ ai."
Lý Tư Vũ về phía thư ký Phó, trong lòng thầm , cụ thể thêm phiền toái như thế nào thì còn xem đó là chuyện gì.
Thư ký Phó sâu và mắt Lý Tư Vũ, cô , cô bé mặt đơn giản.
So với còn mưu tính hơn, xem nếu cơ hội, tuyệt đối thể leo lên .
Lý Tư Vũ đương nhiên sẽ leo lên, mục tiêu của cô chỉ là chỉ một công việc định.
Sau vài năm nữa cô sẽ quyền tiền.
Thành thật bổn phận là tuyên ngôn của Lý Tư Vũ.
Hai gì, chỉ một lát thì thư ký Triệu trở về, phía còn nhân viên phục vụ bưng thức ăn, xem đồ ăn đều xong.
Của chùa ngu gì mà ăn, Lý Tư Vũ chút khách sáo cùng họ ăn cơm.
Dù gọi cô đến là chuyện ăn cơm ? Vậy thì ăn cùng .
Đám thư ký Phó ăn xong, thì với Lý Tư Vũ:
"Nếu chuyện gì thì đến tìm .”
Ý tứ của cô là, đừng lấy danh nghĩa phó bí thư Trương, coi như là cảnh cáo.
"Thư ký Phó, thư ký Triệu, tạm biệt."
Lý Tư Vũ mỉm phất phất tay tạm biệt bọn họ, đó cô mới về nhà.
Thư ký Triệu dắt xe, về phía thư ký Phó bên cạnh hỏi:
"Thư ký Phó, cô đây là đùa với lửa ?”
Phong cách việc của Lý Tư Vũ quả thật khiến thấu, còn vô cùng to gan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-392-dua-voi-lua.html.]
Cô đến chuyện dùng tên của phó bí thư Trương ngoài việc, chỉ thể Lý Tư Vũ to gan lớn mật, chuyện gì cũng dám .
Thư ký Phó bóng lưng Lý Tư Vũ rời , chậm rãi :
"Chơi chơi lửa cả, cô thể đỡ mới là chủ yếu, đừng tự thiêu là .”
Thư ký Triệu cái hiểu cái gật đầu, hai lên xe rời khỏi nơi .
So với sự bình tĩnh của Lý Tư Vũ, thì bên Từ Vi Nam mới cưới chút luống cuống tay chân.
Thấy em chồng Trương Đại Hoa đòi đồng hồ của , cô tức giận đến mức đổi cả màu mặt.
Từ Vi Nam Trương Đại Vĩ im lặng một bên, lớn tiếng :
"Trương Đại Vĩ, cứ để mặc em gái bắt nạt như ? Chiếc đồng hồ là quà gia đình tặng cho , cô còn đòi của ?”
Trương Đại Hoa cô chuyện lớn tiếng như , thì chút vui:
"Chị dâu thế? Em chỉ mượn chị đeo hai ngày, khỏi miệng chị thành em đòi của chị ?”
Từ Vi Nam lạnh một tiếng, tuy rằng mới gả tới đây mấy ngày, nhưng tính cách tham ăn lười của Trương Đại Hoa cô thấu.
Đồ túi cô chuyện lấy về, đúng là mơ mộng hão huyền!
"Bản cô nghĩ gì cô còn ?"
Từ Vi Nam trừng mắt cô :
"Cô chỉ lấy đồ của trả ?”
Thấy Từ Vi Nam quá đáng như , Trương Đại Vĩ vui.
"Mẹ Nam Nam, con ? Nhà họ Trương chúng mua cho con một cái đồng hồ, để em chồng mượn đeo mấy ngày ? Sao so đo như .”
Từ Vi Nam thấy chồng giống lúc khi kết hôn, trong lòng càng bực bội.