Nghĩ như lòng Lý Tư Vũ cảm thấy yên hơn đôi chút, cứ kệ nó .
Buổi chiều lúc tan Lâm Thành đưa mắt hiệu cho cô, Lý Tư Vũ bất đắc dĩ gật đầu.
Tên nhóc gì đây.
Có điều cô vẫn món ăn thịt mang qua như khi để tránh cho thằng nhóc đói đến hao gầy.
“Vợ ơi.”
Lâm Thành hào hứng kéo ghế cho cô .
Sau khi xuống, Lý Tư Vũ hỏi:
“Sao ?”
Lâm Thành cũng xuống mặt cô:
“Chuyện nhà ở xong cả , nhưng khá gấp gáp nên mua luôn , ở ngay cạnh tòa thị chính cách năm phút bộ."
Lý Tư Vũ gì.
Lâm Thành mím môi dám thẳng mắt cô, vợ nhỏ đáng sợ quá, đây là trách ?
"Anh cố tình bỏ tiền mua nhỉ?"
Lý Tư Vũ hỏi.
Lâm Thành xua xua tay:
"Đâu , thật sự gấp mà."
Anh xong còn trộm liếc cô.
Lý Tư Vũ bơ , :
"Lát nữa ăn cơm xong dẫn em xem .”
"Được"
Anh thở phào nhẹ nhõm, vợ nhỏ thông minh như , đúng là gạt cô chuyện gì.
Hai ăn cơm xong, Lâm Thành đạp xe đưa cô đến căn nhà mới mua.
Lý Tư Vũ xuống xe xem xét, vị trí đúng là tồi, khỏi cửa là đường chính, thẳng về phía là tới toà thị chính.
Nơi cũng coi như là trung tâm thành phố, ngờ thể mua căn nhà vị trí như , thể thấy Lâm Thành lòng.
"Nào, em trong xem chút ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-346-mua-xong-nha-roi.html.]
Lâm Thành thấy vẻ mặt cô hài lòng, cũng mừng thầm.
Bước sân là thấy ba căn nhà, một giữa một một trái.
Căn ở giữa ước chừng rộng hơn sáu mươi mét vuông, hai căn hai bên ước chừng từ bốn mươi đến năm mươi mét vuông.
"Căn ở giữa là sáu mươi lăm mét vuông, một phòng ngủ, một phòng khách. Bên cũng , bên trái là nhà bếp, bên trong một cái bàn để ăn. ”
Lâm Thành mở cửa, giới thiệu cho cô.
Phòng ngủ trong nhà chính lớn, bên trong giường, xem đều dọn dẹp sạch.
Phòng bếp cũng , vật dụng đều dọn chuyển , chỉ còn một cái bàn gỗ to đen như mực, còn đặt bốn cái ghế cũng đen kém ở bốn góc, qua khá cồng kềnh.
Lý Tư Vũ thấy bàn bỗng bối rối, bước gần xem kỹ một lượt, đó quẹt xuống một khối bùn trộn lẫn dầu mỡ.
Quả nhiên, bên trong là gỗ sưa.
Trời đất, gia đình tặng cô một món quà lớn như .
"Em phát hiện ."
Lâm Thành cô, xem sớm .
"Ừ, chủ nhà cần nữa "
Lý Tư Vũ nghi hoặc hỏi, đồ như mà bỏ , thật hiếm khó tìm.
Lâm Thành gật đầu, :
"Chủ nhà là đàn ông, khi cha qua đời bèn bán căn nhà .”
Bộ bàn ghế bẩn nặng nên mang theo, bán năm tệ kèm căn nhà luôn. Có lẽ đây là gỗ sưa nên mới bỏ .”
là chuột sa chĩnh gạo, năm tệ mua một cái bàn gỗ sưa lớn như , nếu như cô lầm, bốn cái ghế cũng là gỗ sưa.
Thế còn lời hơn cả trúng sổ xố nữa.
"Anh lợi hại thật nha.”
Lý Tư Vũ Lâm Thành.
Lâm Thành thấy cô vui vẻ, thì :
"Em thích những thứ mà."
Không ngờ vợ nhỏ còn sở thích sưu tầm.
Lý Tư Vũ lườm một cái, những thứ ở hậu thế đều là đồ đáng giá:
"Có thì giữ , về chắc chắn chỗ dùng.”