Cần cảnh cáo thì vẫn cảnh cáo, để trong lòng chút cân nhắc mới .
Lý Thành Tài cô là vì cho nên ngay lập tức gật đầu đồng ý:
“Cô út cứ yên tâm, cháu tuyệt đối sẽ gây phiền phức cho cô.”
Thằng nhóc .
Lý Tư Vũ gật đầu với cô , đó cô trở về phòng ngủ.
Một năm trôi qua một nửa, lâu Lý Tư Vũ đến hội trao đổi .
Dù còn công việc thư ký, tiện lắm.
Gần đây Cao Viễn và Đào Đan cũng liên hệ với cô, lẽ họ nghĩ cần thiết kết giao với cô?
Lý Tư Vũ nghĩ , cô nghĩ Cao Viễn chắc chắn sẽ đến tìm cô. Dù giúp cô bán lương thực thì cũng kiếm tiền.
Không sai, lúc Cao Viễn gấp lắm .
Kể từ khi Lý Tư Vũ thư ký nữa, tìm mà dám tìm cô.
Làm còn bán nữa ?
Hơn nữa chỉ Lý Tư Vũ chuyển đến viện nhà, còn cụ thể là nhà nào thì .
Cao Viễn chờ , đành đến xưởng quặng tìm cô.
Lý Tư Vũ một nữa phân công công việc khác, đó là chuyên bảng tin.
Việc mỗi tuần cập nhật một , cũng đơn giản.
Đối với khác thì khó chứ đối với suốt ngày xạo như cô thì...
Không đúng, là tay bút giỏi giang như cô thể đảm nhiệm .
Mã Linh Linh hâm mộ công việc mới đổi của Lý Tư Vũ.
“ việc một năm vẫn là bận rộn mỗi ngày giúp công nhân chạy tới chạy lui. Cô mới mấy ngày chuyển công tác .”
Ý trong lời của Mã Linh Linh đều là thèm thuồng, ai mà hàng ngày chỉ trong phòng việc chứ?
Hứa Vệ Hồng ở bên cạnh một tiếng:
“Mã Linh Linh, sức vì quyền lợi của công nhân là trách nhiệm và nghĩa vụ của công đoàn chúng , cô chê mệt như nhỉ?”
“Cô đúng là thì đau lưng!”
Mã Linh Linh sợ cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-194.html.]
“Mỗi ngày cô chỉ trong phòng việc uống nước trả, giỏi thì cô cũng ngoài chạy .”
Hứa Vệ Hồng suốt ngày chỉ mát, nếu để cô chạy ngoài việc thì lẽ hai ngày rưỡi là cha gọi .
Hứa Vệ Hồng đương nhiên chịu đc cái khổ , cô cũng hiểu khả năng của đến nên để ý đến lời khiêu khích của Mã Linh Linh.
“Hừ, bản cô bản lĩnh mà còn , giỏi thì tự nghĩ cách phòng việc ?”
Mã Linh Linh cô chọc tức hề nhẹ:
“Cô! Được , bây giờ miệng lưỡi của cô cũng trơn tru gớm?”
Hứa Vệ Hồng đắc ý Mã Linh Linh.
“Lý Tư Vũ, tìm.”
Ông bảo vệ ở bên ngoài đến gõ cửa, xong thì rời . Cũng đến là nam nữ, tên là gì?
Lý Tư Vũ chỉ đành ngoài xem một chút.
“Ồ? Thư ký Cao? Sao đến đây, đúng là lâu lắm gặp .”
Lý Tư Vũ thấy Cao Viễn đầu đầy mồ hôi thì ha hả chào hỏi.
Cao Viễn thở phào nhẹ nhỏm, cũng may tìm :
“ đến thăm cô, dạo gần đây họp gặp cô, hỏi thăm mới cô đổi vị trí .”
Lý Tư Vũ thấy dáng vẻ thôi của là việc gì đó, cô :
“Đi thôi, đến phòng tiếp khách, chỗ nóng quá.”
Cao Viễn lúc đầu đầy mồ hôi, lưng áo ướt đẫm.
Nghe cô bảo chô mát mẻ thì đương nhiên là đồng ý:
“Cô mau dẫn đường , nóng sắp c.h.ế.t .”
Lý Tư Vũ mỉm dẫn đến phòng tiếp khách, bên trong râm mát thoáng gió, so với bên ngoài thì hơn nhiều.
“Thư ký Cao đến tìm là chuyện gì gấp ?”
Nhìn dáng vẻ vội vàng của là chuyện.
Cao Viễn lau mồ hôi, thở dài :
“Thư ký tiểu Lý.”
“À? Bây giờ thể gọi là thư ký , gọi là cán bộ .”
Lý Tư Vũ ngắt lời , nhắc nhở cách xưng hô.