Nghĩ tới Lý Tư Vũ lăn lộn ở thành phố cũng tệ, trong lòng Dương Quân vui mừng.
Dù vợ ở đó, lăn lộn thì cụ bà cũng khổ.
“Lần tặng qua đó ít đồ em, nhiều đồ như chắc tốn ít tiền.”
Việc nào việc đó, đối với việc keo kiệt hồi của cụ bà thì Dương Quân cũng hiểu.
Cả một gia đình lớn như thế giống nhà họ tận ba công nhân, dù thế nào cuộc sống cũng hơn so với nông thôn nhiều.
Lý Tư Nồng đương nhiên hiểu:
“Chuyện còn cần ?”
Bên Lý Tư Vũ chạy ngược chạy xuôi cả một ngày, cô quen với công việc , nhưng cô cũng cách đổi.
Mà Lâm Thành trong một họp Lý Tư Vũ mất việc.
Sắc mặt âm u Phùng Tố Viện ở phía lưng Trương Học Văn, trong lòng nhạt.
Phùng Tố Viện thì nhận Lâm Thành vui, bởi vì mỗi cô gặp , sắc mặt của đều lạnh như băng.
Không đúng, ngoài những lúc ở cạnh Lý Tư Vũ.
Nghĩ tới đây lòng Phùng Tố Viện càng khó chịu.
“Phó xưởng trưởng Lâm.”
Cô hiện tại đông nên cần xưng hô đúng ngôi thứ
Hình như Lâm Thành thấy, lướt qua cô thẳng.
Phùng Tố Viện thấy qua như thì nắm chặt bàn tay.
Trương Học Văn biểu cảm của cô , cần cũng là ông hối hận đến nhường nào.
Loại ở thì kiếm chuyện ông đồng ý cho cô đến phòng việc của chứ?
Trước đây ông nên chống áp lực, thì cũng đến mức đẩy tình trạng .
Ông nhớ đến Lâm Thành đối xử lạnh lùng với giống như lúc , ông thở dài thườn thượt, thực sự hết cách.
Phùng Tố Viện còn đó , Trương Học Văn cũng gọi cô mà tự .
Không đến cô từ từ nguôi giận như thế nào, Trương Học Văn đang nghĩ xem cách nào để điều cô triệu hồi Lý Tư Vũ về .
Lý Tư Vũ theo Mã Linh Linh chạy chạy một tuần, cuối cùng cũng chịu nổi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-187.html.]
Nhất định nghĩ cách gì đó, thể chạy như nữa, nếu chạy gẫy cả chân mất.
Buổi tối lúc Lâm Thành đưa cô về nhà thì hỏi:
“Sao em cách chức mà với một tiếng?”
Có trời mới Lâm Thành tức giận như thế nào khi thấy khác công việc của cô!
Trước ngoài gặp mặt lúc tan thì thi thoảng trong lúc việc còn thể thấy, giảm bớt bao nhiêu nhung nhớ mỗi ngày.
Lý Tư Vũ mặt hoang mang, vì với ?
Nói với để gì?
Anh thể giúp cô khôi phục chức vụ ban đầu ? Khiên Trương Học Văn mất mặt ?
Hơn nữa cô cũng là kiểu thích mách lẻo.
“Chuyện công việc là vấn đề cá nhân của em, với cũng vô dụng.”
Trong mắt Lâm Thành thì hiểu là cô sợ phiền , vợ hiểu chuyện như chứ.
Lý Tư Vũ: Xin , tưởng tượng quá nhiều .
“Hay là em đến xưởng lương thực việc ?”
Anh thêm một câu, dù thế nào cũng cho cô một công việc nhẹ nhàng.
Bởi vì vợ vất vả như , đặt cô ở mặt là nhất.
Lý Tư Vũ như thế, vốn dĩ là ngoài cũng do cô sai, vì ?
“Không cần, em việc ở công đoàn cũng , yên tâm .”
Lâm Thành cô sẽ từ chối, kìm đành thở dài.
“Công đoàn là bộ phận việc vất vả nhất của xưởng đó.”
Anh thuyết phục cô nhưng rõ .
“Em .”
Lý Tư Vũ .
“Nếu em kiên trì thì em sẽ tìm giúp.”
Hiện tại cô vẫn dựa Lâm Thành để công việc, nếu một trong hai xảy vấn đề gì thì công việc sẽ như thế nào đây?